HNI 30/10: Bài thơ Chương 4: LUẬT NHÂN QUẢ – NỀN TẢNG CỦA MỌI GIÁ TRỊ ĐẠO ĐỨC
(Thơ triết lý – HenryLe)
Có một luật không ghi trong giấy,
Không cần người phán, vẫn công minh.
Đó là Nhân Quả – dòng sông lặng,
Chảy quanh đời, thấm cả vô sinh.
Gieo một niệm, trời nghe từng nhịp,
Gieo một lời, đất nhớ từng câu.
Hạt thiện là hoa nở giữa nắng,
Hạt ác là gai mọc giữa đầu.
Không ai thoát vòng quay của Đạo,
Như trăng không thể giấu ánh mình.
Nhân gieo xuống – quả kia phải trổ,
Chẳng do Trời phạt, bởi chính lòng sinh.
Người làm thiện, tưởng chừng vô tiếng,
Nhưng phúc về như gió mùa xuân.
Người gieo ác, dù chưa ai thấy,
Quả sầu theo như bóng chẳng ngừng.
Nhân Quả chẳng vội, nhưng chẳng quên,
Từng hơi thở cũng gieo một hạt.
Tâm trong sáng, đời thơm như cỏ,
Tâm đục mờ, đời đắng như tro.
Ai hiểu luật này lòng sẽ nhẹ,
Không tranh hơn, chẳng giành thiệt thua.
Biết thuận Đạo là gieo điều thiện,
Đời thong dong giữa chốn gió mưa.
Trời không thưởng, Trời không phạt,
Chỉ phản chiếu tâm mỗi con người.
Tâm là gốc – hành là nhành lá,
Quả là hoa kết giữa cuộc đời.
Kẻ gian dối tưởng đâu thắng lợi,
Nhưng thời gian chính là tòa cao.
Một kiếp qua, quả sinh nghìn kiếp,
Luân hồi xoay, chẳng sót chi nào.
Có người gieo thiện mà chịu khổ,
Đó là nhân xưa trả kiếp này.
Như người nợ – nay đem vàng trả,
Ngày mai thanh thản bước thảnh thơi.
Hãy tin Đạo, dù đời gian khó,
Vì Nhân là gốc của mọi hoa.
Tâm chân thật – dù trong tăm tối,
Cũng sẽ nở hoa nơi trời xa.
Luật Nhân Quả – nền tảng Đạo Đức,
Mở cánh cửa dẫn lối nhân sinh.
Ai hiểu rõ, sẽ thôi oán trách,
Chỉ lặng gieo hạt sáng trong mình.
  (Thơ triết lý – HenryLe)
Có một luật không ghi trong giấy,
Không cần người phán, vẫn công minh.
Đó là Nhân Quả – dòng sông lặng,
Chảy quanh đời, thấm cả vô sinh.
Gieo một niệm, trời nghe từng nhịp,
Gieo một lời, đất nhớ từng câu.
Hạt thiện là hoa nở giữa nắng,
Hạt ác là gai mọc giữa đầu.
Không ai thoát vòng quay của Đạo,
Như trăng không thể giấu ánh mình.
Nhân gieo xuống – quả kia phải trổ,
Chẳng do Trời phạt, bởi chính lòng sinh.
Người làm thiện, tưởng chừng vô tiếng,
Nhưng phúc về như gió mùa xuân.
Người gieo ác, dù chưa ai thấy,
Quả sầu theo như bóng chẳng ngừng.
Nhân Quả chẳng vội, nhưng chẳng quên,
Từng hơi thở cũng gieo một hạt.
Tâm trong sáng, đời thơm như cỏ,
Tâm đục mờ, đời đắng như tro.
Ai hiểu luật này lòng sẽ nhẹ,
Không tranh hơn, chẳng giành thiệt thua.
Biết thuận Đạo là gieo điều thiện,
Đời thong dong giữa chốn gió mưa.
Trời không thưởng, Trời không phạt,
Chỉ phản chiếu tâm mỗi con người.
Tâm là gốc – hành là nhành lá,
Quả là hoa kết giữa cuộc đời.
Kẻ gian dối tưởng đâu thắng lợi,
Nhưng thời gian chính là tòa cao.
Một kiếp qua, quả sinh nghìn kiếp,
Luân hồi xoay, chẳng sót chi nào.
Có người gieo thiện mà chịu khổ,
Đó là nhân xưa trả kiếp này.
Như người nợ – nay đem vàng trả,
Ngày mai thanh thản bước thảnh thơi.
Hãy tin Đạo, dù đời gian khó,
Vì Nhân là gốc của mọi hoa.
Tâm chân thật – dù trong tăm tối,
Cũng sẽ nở hoa nơi trời xa.
Luật Nhân Quả – nền tảng Đạo Đức,
Mở cánh cửa dẫn lối nhân sinh.
Ai hiểu rõ, sẽ thôi oán trách,
Chỉ lặng gieo hạt sáng trong mình.
HNI 30/10: 📕Bài thơ Chương 4: LUẬT NHÂN QUẢ – NỀN TẢNG CỦA MỌI GIÁ TRỊ ĐẠO ĐỨC
(Thơ triết lý – HenryLe)
Có một luật không ghi trong giấy,
Không cần người phán, vẫn công minh.
Đó là Nhân Quả – dòng sông lặng,
Chảy quanh đời, thấm cả vô sinh.
Gieo một niệm, trời nghe từng nhịp,
Gieo một lời, đất nhớ từng câu.
Hạt thiện là hoa nở giữa nắng,
Hạt ác là gai mọc giữa đầu.
Không ai thoát vòng quay của Đạo,
Như trăng không thể giấu ánh mình.
Nhân gieo xuống – quả kia phải trổ,
Chẳng do Trời phạt, bởi chính lòng sinh.
Người làm thiện, tưởng chừng vô tiếng,
Nhưng phúc về như gió mùa xuân.
Người gieo ác, dù chưa ai thấy,
Quả sầu theo như bóng chẳng ngừng.
Nhân Quả chẳng vội, nhưng chẳng quên,
Từng hơi thở cũng gieo một hạt.
Tâm trong sáng, đời thơm như cỏ,
Tâm đục mờ, đời đắng như tro.
Ai hiểu luật này lòng sẽ nhẹ,
Không tranh hơn, chẳng giành thiệt thua.
Biết thuận Đạo là gieo điều thiện,
Đời thong dong giữa chốn gió mưa.
Trời không thưởng, Trời không phạt,
Chỉ phản chiếu tâm mỗi con người.
Tâm là gốc – hành là nhành lá,
Quả là hoa kết giữa cuộc đời.
Kẻ gian dối tưởng đâu thắng lợi,
Nhưng thời gian chính là tòa cao.
Một kiếp qua, quả sinh nghìn kiếp,
Luân hồi xoay, chẳng sót chi nào.
Có người gieo thiện mà chịu khổ,
Đó là nhân xưa trả kiếp này.
Như người nợ – nay đem vàng trả,
Ngày mai thanh thản bước thảnh thơi.
Hãy tin Đạo, dù đời gian khó,
Vì Nhân là gốc của mọi hoa.
Tâm chân thật – dù trong tăm tối,
Cũng sẽ nở hoa nơi trời xa.
Luật Nhân Quả – nền tảng Đạo Đức,
Mở cánh cửa dẫn lối nhân sinh.
Ai hiểu rõ, sẽ thôi oán trách,
Chỉ lặng gieo hạt sáng trong mình.
  
  
  
  
  
  English
English