HNI 30/10: Bài thơ Chương 19: Tư tưởng kinh tế “phụng sự” – chìa khóa mở ra thịnh vượng
(Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)
Kinh tế Đạo, chẳng vì lợi nhỏ,
Mà vì người, vì nghĩa, vì nhân.
Phụng sự trước – phúc sau tự đến,
Như hạt gieo – nở đóa ân cần.
Người hiểu Đạo, làm ra của cải,
Chẳng giữ riêng, chẳng tính phần mình.
Tiền là khí – lưu thông vũ trụ,
Khi biết cho, là lúc tâm sinh.
Phụng sự đời, là đang phụng Đạo,
Làm việc lành, chẳng đợi ai khen.
Bàn tay mở – trời ban phúc mới,
Tấm lòng hẹp – cửa phúc liền quên.
Thương người trước, hơn là thương lợi,
Giúp dân vui, nước mạnh, nhà yên.
Doanh nghiệp sáng, nhờ tâm phụng sự,
Không vì danh, mà bởi thiện duyên.
Tư tưởng ấy – như chìa khóa vàng,
Mở kho phúc giữa đời gian khó.
Người cho đi – tưởng đâu mất mát,
Nào hay đâu – lộc phúc nhân hòa.
Phụng sự thật – chẳng cầu báo đáp,
Như mây trôi – rưới mát nhân gian.
Một hành động – gieo niềm cảm hóa,
Muôn con tim – sáng lại đạo vàng.
Giàu vật chất – chẳng bằng giàu nghĩa,
Có nhân tâm – thịnh vượng trường tồn.
Người vì mình – của tuy nhiều ít,
Người vì người – phúc hóa vô môn.
Thế gian này – chẳng thiếu của cải,
Chỉ thiếu lòng phục vụ chân thành.
Khi biết sống – vì nhau, vì Đạo,
Đời sẽ nên phúc lạc, an bình.
Phụng sự chính – là Đạo kinh tế,
Là nhân duyên kết nối muôn loài.
Kẻ thuận Đạo – giàu không kiêu ngạo,
Kẻ nghịch Trời – được mấy, cũng phai.
Khi mỗi việc – mang hồn phụng sự,
Tiền hóa linh, chảy đúng dòng Trời.
Đó là gốc – thịnh hưng quốc độ,
Là con đường – vững mãi muôn đời.
HNI 30/10: 📕Bài thơ Chương 19: Tư tưởng kinh tế “phụng sự” – chìa khóa mở ra thịnh vượng (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) Kinh tế Đạo, chẳng vì lợi nhỏ, Mà vì người, vì nghĩa, vì nhân. Phụng sự trước – phúc sau tự đến, Như hạt gieo – nở đóa ân cần. Người hiểu Đạo, làm ra của cải, Chẳng giữ riêng, chẳng tính phần mình. Tiền là khí – lưu thông vũ trụ, Khi biết cho, là lúc tâm sinh. Phụng sự đời, là đang phụng Đạo, Làm việc lành, chẳng đợi ai khen. Bàn tay mở – trời ban phúc mới, Tấm lòng hẹp – cửa phúc liền quên. Thương người trước, hơn là thương lợi, Giúp dân vui, nước mạnh, nhà yên. Doanh nghiệp sáng, nhờ tâm phụng sự, Không vì danh, mà bởi thiện duyên. Tư tưởng ấy – như chìa khóa vàng, Mở kho phúc giữa đời gian khó. Người cho đi – tưởng đâu mất mát, Nào hay đâu – lộc phúc nhân hòa. Phụng sự thật – chẳng cầu báo đáp, Như mây trôi – rưới mát nhân gian. Một hành động – gieo niềm cảm hóa, Muôn con tim – sáng lại đạo vàng. Giàu vật chất – chẳng bằng giàu nghĩa, Có nhân tâm – thịnh vượng trường tồn. Người vì mình – của tuy nhiều ít, Người vì người – phúc hóa vô môn. Thế gian này – chẳng thiếu của cải, Chỉ thiếu lòng phục vụ chân thành. Khi biết sống – vì nhau, vì Đạo, Đời sẽ nên phúc lạc, an bình. Phụng sự chính – là Đạo kinh tế, Là nhân duyên kết nối muôn loài. Kẻ thuận Đạo – giàu không kiêu ngạo, Kẻ nghịch Trời – được mấy, cũng phai. Khi mỗi việc – mang hồn phụng sự, Tiền hóa linh, chảy đúng dòng Trời. Đó là gốc – thịnh hưng quốc độ, Là con đường – vững mãi muôn đời.
Love
Like
7
0 Comments 0 Shares