HNI 3-11 - B4
BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : -BẠN LÀ NGƯỜI KIẾN TẠO
Niềm tin thắp lửa trong tim
Dẫn ta qua chốn lặng im cuộc đời
Từ bao giông bão chơi vơi
Tin vào ánh sáng, mặt trời bừng lên
Một người gieo hạt niềm tin
Ngàn cây trổ lá, vạn miền nở hoa
Từng bàn tay nhỏ chan hòa
Kết thành sức mạnh vượt qua muôn trùng
Đường dài chẳng ngại bão giông
Niềm tin là chiếc cầu vồng chở che
Người người chung bước đi về
Thực tại đổi mới từ mê sang hiền
Tin vào chính bản thân mình
Sẽ không còn thấy bóng hình yếu hèn
Tin vào nhân loại vững bền
Thế gian rực sáng ngọc sen nhiệm mầu
Gieo tin để nhận mai sau
Một đời lấp lánh sắc màu an vui
Niềm tin mở lối ngọt ngùi
Xóa tan hận tủi, dựng đời bình an
Từng câu nói, một nụ cười
Cũng thành phép lạ, gọi mời yêu thương
Từ tâm thức đến muôn phương
Niềm tin chảy khắp, nối đường nhân gian
Bạn là ngọn nến chứa chan
Thắp trong bóng tối, dịu dàng sưởi êm
Bạn là tiếng hát êm đềm
Gọi người thức tỉnh, gieo thêm nghĩa tình
Bạn là người vẽ bức tranh
Thực tại sáng tối trong vành tay ta
Bạn là mạch sống chan hòa
Người kiến tạo thực tại là chính mình
BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : -BẠN LÀ NGƯỜI KIẾN TẠO
Niềm tin thắp lửa trong tim
Dẫn ta qua chốn lặng im cuộc đời
Từ bao giông bão chơi vơi
Tin vào ánh sáng, mặt trời bừng lên
Một người gieo hạt niềm tin
Ngàn cây trổ lá, vạn miền nở hoa
Từng bàn tay nhỏ chan hòa
Kết thành sức mạnh vượt qua muôn trùng
Đường dài chẳng ngại bão giông
Niềm tin là chiếc cầu vồng chở che
Người người chung bước đi về
Thực tại đổi mới từ mê sang hiền
Tin vào chính bản thân mình
Sẽ không còn thấy bóng hình yếu hèn
Tin vào nhân loại vững bền
Thế gian rực sáng ngọc sen nhiệm mầu
Gieo tin để nhận mai sau
Một đời lấp lánh sắc màu an vui
Niềm tin mở lối ngọt ngùi
Xóa tan hận tủi, dựng đời bình an
Từng câu nói, một nụ cười
Cũng thành phép lạ, gọi mời yêu thương
Từ tâm thức đến muôn phương
Niềm tin chảy khắp, nối đường nhân gian
Bạn là ngọn nến chứa chan
Thắp trong bóng tối, dịu dàng sưởi êm
Bạn là tiếng hát êm đềm
Gọi người thức tỉnh, gieo thêm nghĩa tình
Bạn là người vẽ bức tranh
Thực tại sáng tối trong vành tay ta
Bạn là mạch sống chan hòa
Người kiến tạo thực tại là chính mình
HNI 3-11 - B4 💥💥
BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : -BẠN LÀ NGƯỜI KIẾN TẠO
Niềm tin thắp lửa trong tim
Dẫn ta qua chốn lặng im cuộc đời
Từ bao giông bão chơi vơi
Tin vào ánh sáng, mặt trời bừng lên
Một người gieo hạt niềm tin
Ngàn cây trổ lá, vạn miền nở hoa
Từng bàn tay nhỏ chan hòa
Kết thành sức mạnh vượt qua muôn trùng
Đường dài chẳng ngại bão giông
Niềm tin là chiếc cầu vồng chở che
Người người chung bước đi về
Thực tại đổi mới từ mê sang hiền
Tin vào chính bản thân mình
Sẽ không còn thấy bóng hình yếu hèn
Tin vào nhân loại vững bền
Thế gian rực sáng ngọc sen nhiệm mầu
Gieo tin để nhận mai sau
Một đời lấp lánh sắc màu an vui
Niềm tin mở lối ngọt ngùi
Xóa tan hận tủi, dựng đời bình an
Từng câu nói, một nụ cười
Cũng thành phép lạ, gọi mời yêu thương
Từ tâm thức đến muôn phương
Niềm tin chảy khắp, nối đường nhân gian
Bạn là ngọn nến chứa chan
Thắp trong bóng tối, dịu dàng sưởi êm
Bạn là tiếng hát êm đềm
Gọi người thức tỉnh, gieo thêm nghĩa tình
Bạn là người vẽ bức tranh
Thực tại sáng tối trong vành tay ta
Bạn là mạch sống chan hòa
Người kiến tạo thực tại là chính mình