HCOIN 3/11_2
BÀI THƠ CHƯƠNG 9

Tên bài thơ: Lao Động Rèn Nhân Cách

Không ai giàu chỉ nhờ may mắn,
Chỉ người siêng mới chạm vinh quang.
Một đời người – lao động thăng trầm,
Mài thân xác, sáng tâm hồn lặng lẽ.

Giữ kỷ luật trong từng hơi thở,
Dẫu mệt nhoài, vẫn bước không lui.
Kiên trì nhé, dù đường còn tối,
Hoa sẽ nở từ những ngày bão giông.

Thắng cám dỗ từ điều nhỏ nhất,
Không gian dối, chẳng lấy của ai.
Danh dự đó – đồng lương cao nhất,
Của người sống thẳng thắn, miệt mài.

Hiểu giá trị từng đồng vất vả,
Mới thương người nhặt rác ngoài mưa.
Thương người chạy xe trong gió lạnh,
Và biết ơn từng bữa cơm thừa.

Không công việc nào là thấp kém,
Chỉ có tâm bỏ rơi chính mình.
Lao động đẹp khi lòng trong sáng,
Người thanh cao vì sống chân tình.
HCOIN 3/11_2 BÀI THƠ CHƯƠNG 9 Tên bài thơ: Lao Động Rèn Nhân Cách Không ai giàu chỉ nhờ may mắn, Chỉ người siêng mới chạm vinh quang. Một đời người – lao động thăng trầm, Mài thân xác, sáng tâm hồn lặng lẽ. Giữ kỷ luật trong từng hơi thở, Dẫu mệt nhoài, vẫn bước không lui. Kiên trì nhé, dù đường còn tối, Hoa sẽ nở từ những ngày bão giông. Thắng cám dỗ từ điều nhỏ nhất, Không gian dối, chẳng lấy của ai. Danh dự đó – đồng lương cao nhất, Của người sống thẳng thắn, miệt mài. Hiểu giá trị từng đồng vất vả, Mới thương người nhặt rác ngoài mưa. Thương người chạy xe trong gió lạnh, Và biết ơn từng bữa cơm thừa. Không công việc nào là thấp kém, Chỉ có tâm bỏ rơi chính mình. Lao động đẹp khi lòng trong sáng, Người thanh cao vì sống chân tình.
Love
Like
4
0 Comments 0 Shares