HNI 4/11:Bài thơ Chương 24: Mối quan hệ giữa hạnh phúc và tăng trưởng
(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
Người đời mải đuổi lợi danh,
Tưởng rằng giàu có là thành công cao.
Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào,
Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui.
Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười,
Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh.
Hạnh phúc chẳng đến bởi mình,
Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau.
Một quốc gia muốn dài lâu,
Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ.
Tiền nhiều mà dạ chẳng dư,
Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng.
Người dân chính gốc phúc trong,
Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang.
Khi tâm sáng, đạo mở đàng,
Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa.
Hạnh phúc là vốn bao la,
Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa.
Không do tăng trưởng xông pha,
Mà do thiện chí nở ra giữa đời.
Khi dân biết sống vì người,
Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn.
Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn,
Hài hòa vật chất cùng an nội hồn.
Nếu chỉ đo lợi từng tôn,
Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu.
Thì dù GDP cao lâu,
Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân.
Hạnh phúc – tăng trưởng song hành,
Như hai dòng nước hợp thành sông xuân.
Một bên vật chất nuôi thân,
Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm.
Khi tâm đủ sáng, trí tầm,
Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra.
Một quốc gia muốn vươn xa,
Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh.
HNI 4/11:📕Bài thơ Chương 24: Mối quan hệ giữa hạnh phúc và tăng trưởng (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Người đời mải đuổi lợi danh, Tưởng rằng giàu có là thành công cao. Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào, Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui. Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười, Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh. Hạnh phúc chẳng đến bởi mình, Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau. Một quốc gia muốn dài lâu, Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ. Tiền nhiều mà dạ chẳng dư, Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng. Người dân chính gốc phúc trong, Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang. Khi tâm sáng, đạo mở đàng, Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa. Hạnh phúc là vốn bao la, Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa. Không do tăng trưởng xông pha, Mà do thiện chí nở ra giữa đời. Khi dân biết sống vì người, Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn. Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn, Hài hòa vật chất cùng an nội hồn. Nếu chỉ đo lợi từng tôn, Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu. Thì dù GDP cao lâu, Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân. Hạnh phúc – tăng trưởng song hành, Như hai dòng nước hợp thành sông xuân. Một bên vật chất nuôi thân, Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm. Khi tâm đủ sáng, trí tầm, Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra. Một quốc gia muốn vươn xa, Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh.
Like
Love
5
0 Comments 0 Shares