HNI 6/11: Bài thơ CHƯƠNG 12: NHO – PHẬT – LÃO: BA TRỤ CỘT ĐẠO LÝ Á ĐÔNG
(Thơ triết lý – HenryLe)
Phương Đông trầm mặc nghìn năm,
Giữa cõi nhân sinh, Đạo tỏa âm thầm.
Ba con đường – ba dòng suối mát,
Cùng dẫn hồn người về cội Chân – Tâm.
Nho dạy người sống giữa nhân gian,
Giữ lễ nghĩa, trung hiếu vẹn toàn.
Tề gia – trị quốc – bình thiên hạ,
Lấy nhân tâm nối Đạo Trời ban.
Phật chỉ đường diệt khổ trong tâm,
Không tìm xa – vì chân như ở sẵn.
Buông tham sân, lòng hoa nở lặng,
Một nụ cười soi sáng vô biên.
Lão nói: “Đạo vốn chẳng tên,
Vô vi là gốc, thuận nhiên là mệnh.”
Trời đất chẳng tranh mà vạn vật sống,
Sông không lời mà nuôi cả trần gian.
Ba Đạo – ba dòng chảy muôn vàn,
Hòa làm một biển nhân gian minh triết.
Người theo Nho, giữ lòng ngay thật,
Người theo Phật, học tánh từ bi.
Ai thuận Lão, sống cùng Thiên lý,
Tâm nhẹ như mây, chẳng níu điều gì.
Ba nẻo khác, nhưng cùng một lối,
Dẫn con người tìm lại chính mình.
Khi Nho dạy: “Sống cho nghĩa lớn”,
Phật dạy: “Từ bi để hóa khổ đau.”
Lão dạy: “Buông, để Đạo nhiệm mầu”,
Cả ba hợp – thành minh triết cổ.
Không tranh thắng, chỉ soi đường sáng,
Không ép lòng, chỉ mở tâm ra.
Một người hiểu ba Đạo hòa,
Thì trong một niệm đã là thiên lý.
Á Đông giữ hồn qua nghìn thế kỷ,
Nhờ ba ngọn đuốc chẳng khi nào tàn.
Dẫu thời thế đổi thay muôn vạn,
Đạo vẫn còn – trong máu Việt, Hán, Nam.
Ba trụ cột – dựng thành trời Đạo,
Nâng nhân sinh khỏi vực mê mờ.
Giữa kỷ nguyên ánh sáng và máy móc,
Nho – Phật – Lão vẫn soi lòng người.
HNI 6/11: Bài thơ CHƯƠNG 12: NHO – PHẬT – LÃO: BA TRỤ CỘT ĐẠO LÝ Á ĐÔNG (Thơ triết lý – HenryLe) Phương Đông trầm mặc nghìn năm, Giữa cõi nhân sinh, Đạo tỏa âm thầm. Ba con đường – ba dòng suối mát, Cùng dẫn hồn người về cội Chân – Tâm. Nho dạy người sống giữa nhân gian, Giữ lễ nghĩa, trung hiếu vẹn toàn. Tề gia – trị quốc – bình thiên hạ, Lấy nhân tâm nối Đạo Trời ban. Phật chỉ đường diệt khổ trong tâm, Không tìm xa – vì chân như ở sẵn. Buông tham sân, lòng hoa nở lặng, Một nụ cười soi sáng vô biên. Lão nói: “Đạo vốn chẳng tên, Vô vi là gốc, thuận nhiên là mệnh.” Trời đất chẳng tranh mà vạn vật sống, Sông không lời mà nuôi cả trần gian. Ba Đạo – ba dòng chảy muôn vàn, Hòa làm một biển nhân gian minh triết. Người theo Nho, giữ lòng ngay thật, Người theo Phật, học tánh từ bi. Ai thuận Lão, sống cùng Thiên lý, Tâm nhẹ như mây, chẳng níu điều gì. Ba nẻo khác, nhưng cùng một lối, Dẫn con người tìm lại chính mình. Khi Nho dạy: “Sống cho nghĩa lớn”, Phật dạy: “Từ bi để hóa khổ đau.” Lão dạy: “Buông, để Đạo nhiệm mầu”, Cả ba hợp – thành minh triết cổ. Không tranh thắng, chỉ soi đường sáng, Không ép lòng, chỉ mở tâm ra. Một người hiểu ba Đạo hòa, Thì trong một niệm đã là thiên lý. Á Đông giữ hồn qua nghìn thế kỷ, Nhờ ba ngọn đuốc chẳng khi nào tàn. Dẫu thời thế đổi thay muôn vạn, Đạo vẫn còn – trong máu Việt, Hán, Nam. Ba trụ cột – dựng thành trời Đạo, Nâng nhân sinh khỏi vực mê mờ. Giữa kỷ nguyên ánh sáng và máy móc, Nho – Phật – Lão vẫn soi lòng người.
Like
Love
Wow
10
0 Comments 0 Shares