HNI 6/11: Bài thơ Chương 20: Đạo đức truyền thông và sức mạnh của ngôn từ
(Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)
Một lời nói nhẹ như làn gió,
Nhưng có thể chạm sâu tim người.
Một câu chữ, nếu mang chân thật,
Sẽ soi sáng giữa đêm đời chơi vơi.
Truyền thông – dòng sông của thời đại,
Chảy qua lòng nhân thế mỗi ngày.
Nếu nước trong, soi gương thấy thiện,
Nếu nước đục, cuốn đi niềm ngay.
Ngôn từ là vũ khí và là hạt giống,
Tùy người gieo mà nở hoa hay đau.
Một bản tin, một dòng tiêu đề nhỏ,
Có thể nâng tâm, cũng có thể gieo sầu.
Người làm truyền thông – người cầm đuốc,
Chiếu sáng đường, chẳng được đốt gian dối.
Bởi mỗi tin sai, là vết thương xã hội,
Mỗi lời đúng, là thuốc chữa niềm tin.
Đạo đức – nền của mọi ngòi bút,
Không vì danh mà đánh mất lòng trong.
Không vì lượt xem mà quên sự thật,
Không vì quyền lực mà uốn cong ngòi bút đồng.
Truyền thông thật – không là tiếng hô vang rỗng,
Mà là hơi thở của nhân tâm.
Đưa tin để khai sáng, chứ không để xúi giục,
Đưa chuyện người – mà vẫn giữ tình nhân.
Ngôn từ có thể dựng nên đế quốc,
Cũng có thể khiến lòng người chia đôi.
Một tít báo – như lưỡi dao vô hình,
Nếu thiếu đạo, sẽ rạch nát niềm tin nơi đời.
Người viết, người nói – kẻ gieo sóng,
Xin hãy chọn hướng gió hiền hòa.
Để lời ra như hương thơm đạo đức,
Làm nhân gian thêm sáng, bớt phong ba.
Bởi sức mạnh ngôn từ không nhỏ bé,
Nó dựng trời hay cũng thể đổ tường.
Người biết nói lời chân – lời thật,
Sẽ để lại muôn đời ánh yêu thương.
Truyền thông, khi có tâm và có trí,
Là tiếng chuông thức tỉnh nhân gian.
Còn khi lạc mất đạo làm người,
Sẽ thành bão tố cuốn muôn hồn tan.
Hãy nói để kết nối và nâng đỡ,
Chứ đừng nói để tổn thương nhau.
Người biết giữ lời như giữ ngọc,
Là người truyền sáng giữa khổ đau.
HNI 6/11: 📕Bài thơ Chương 20: Đạo đức truyền thông và sức mạnh của ngôn từ (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) Một lời nói nhẹ như làn gió, Nhưng có thể chạm sâu tim người. Một câu chữ, nếu mang chân thật, Sẽ soi sáng giữa đêm đời chơi vơi. Truyền thông – dòng sông của thời đại, Chảy qua lòng nhân thế mỗi ngày. Nếu nước trong, soi gương thấy thiện, Nếu nước đục, cuốn đi niềm ngay. Ngôn từ là vũ khí và là hạt giống, Tùy người gieo mà nở hoa hay đau. Một bản tin, một dòng tiêu đề nhỏ, Có thể nâng tâm, cũng có thể gieo sầu. Người làm truyền thông – người cầm đuốc, Chiếu sáng đường, chẳng được đốt gian dối. Bởi mỗi tin sai, là vết thương xã hội, Mỗi lời đúng, là thuốc chữa niềm tin. Đạo đức – nền của mọi ngòi bút, Không vì danh mà đánh mất lòng trong. Không vì lượt xem mà quên sự thật, Không vì quyền lực mà uốn cong ngòi bút đồng. Truyền thông thật – không là tiếng hô vang rỗng, Mà là hơi thở của nhân tâm. Đưa tin để khai sáng, chứ không để xúi giục, Đưa chuyện người – mà vẫn giữ tình nhân. Ngôn từ có thể dựng nên đế quốc, Cũng có thể khiến lòng người chia đôi. Một tít báo – như lưỡi dao vô hình, Nếu thiếu đạo, sẽ rạch nát niềm tin nơi đời. Người viết, người nói – kẻ gieo sóng, Xin hãy chọn hướng gió hiền hòa. Để lời ra như hương thơm đạo đức, Làm nhân gian thêm sáng, bớt phong ba. Bởi sức mạnh ngôn từ không nhỏ bé, Nó dựng trời hay cũng thể đổ tường. Người biết nói lời chân – lời thật, Sẽ để lại muôn đời ánh yêu thương. Truyền thông, khi có tâm và có trí, Là tiếng chuông thức tỉnh nhân gian. Còn khi lạc mất đạo làm người, Sẽ thành bão tố cuốn muôn hồn tan. Hãy nói để kết nối và nâng đỡ, Chứ đừng nói để tổn thương nhau. Người biết giữ lời như giữ ngọc, Là người truyền sáng giữa khổ đau.
Like
Love
Wow
9
0 Bình luận 0 Chia sẽ