HNI 7-11
CHƯƠNG 25: HỢP NHẤT GIỮA KHOA HỌC VÀ TÂM LINH
Henry Lê – Lê Đình Hải
Từ hàng nghìn năm, con người chia thế giới thành hai phía: – phía của lý trí,
– và phía của đức tin.
Người thiên về khoa học phủ nhận tâm linh.
Người tin tâm linh đôi khi phủ nhận khoa học.
Nhưng đến kỷ nguyên mới, khi tri thức nhân loại đạt đến đỉnh cao, ta nhận ra một sự thật đơn giản:
KHOA HỌC LÀ TÂM LINH ĐƯỢC ĐO ĐẠC.
TÂM LINH LÀ KHOA HỌC CHƯA ĐO ĐƯỢC.
Không hề mâu thuẫn.
Chỉ khác ngôn ngữ.
**Khoa học tìm câu trả lời bằng thí nghiệm.
Tâm linh tìm câu trả lời bằng trải nghiệm.**
Khoa học nói: vạn vật là năng lượng.
Tâm linh nói: vạn vật là tần số.
Khoa học nói: ý nghĩ ảnh hưởng lên não, lên tế bào.
Tâm linh nói: ý nghĩ tạo ra thực tại.
Khoa học nói: vật chất không biến mất, chỉ chuyển hóa.
Tâm linh nói: linh hồn không chết, chỉ thay hình.
Cả hai đang nói cùng một điều
— chỉ khác ngôn từ.
Thế giới không phải chia thành hai phe: tin và không tin.
Mà chia thành hai nhóm:
– người đã hiểu,
– và người sẽ hiểu.
Lượng tử: cây cầu nối hai bờ
Ngày Einstein khẳng định năng lượng và vật chất chỉ là một,
khoa học bắt đầu chạm vào vùng linh thiêng mà tổ tiên đã nói từ lâu:
Tư tưởng là năng lượng.
Năng lượng là thực tại.
Lý thuyết lượng tử chỉ ra rằng:
– ý thức có thể ảnh hưởng kết quả,
– người quan sát làm thay đổi vật bị quan sát,
– thông tin có thể truyền không cần thời gian,
– hai hạt ở hai đầu vũ trụ vẫn kết nối với nhau.
Tổ tiên gọi đó là “nhãn thông, cảm ứng tâm linh, trường linh hồn”.
Khoa học gọi là “rối lượng tử, trường thông tin, dao động cộng hưởng”.
Tên gọi khác nhau,
sự thật chỉ có một.
Trường trái tim: trung tâm của trí tuệ vũ trụ
Khoa học từng nghĩ não là trung tâm trí tuệ.
Nhưng nghiên cứu mới cho thấy:
Trái tim có hệ thần kinh riêng.
Nó phát ra trường điện từ mạnh gấp 5000 lần não.
Nó giao tiếp với môi trường xung quanh mà không cần lời nói.
Người xưa gọi đó là tâm linh, từ bi, trực giác, kết nối linh hồn.
Khoa học gọi là Heartmath, sóng điện từ cảm xúc, trường cộng hưởng.
Tên không quan trọng.
Điều quan trọng là đã đến lúc khoa học và tâm linh bắt tay nhau.
Tâm linh không còn là niềm tin – mà là dữ liệu
Thiền giúp giảm stress? → Khoa học đo được.
Lời cầu nguyện giúp chữa lành? → Sóng não thay đổi thật.
CHƯƠNG 25: HỢP NHẤT GIỮA KHOA HỌC VÀ TÂM LINH
Henry Lê – Lê Đình Hải
Từ hàng nghìn năm, con người chia thế giới thành hai phía: – phía của lý trí,
– và phía của đức tin.
Người thiên về khoa học phủ nhận tâm linh.
Người tin tâm linh đôi khi phủ nhận khoa học.
Nhưng đến kỷ nguyên mới, khi tri thức nhân loại đạt đến đỉnh cao, ta nhận ra một sự thật đơn giản:
KHOA HỌC LÀ TÂM LINH ĐƯỢC ĐO ĐẠC.
TÂM LINH LÀ KHOA HỌC CHƯA ĐO ĐƯỢC.
Không hề mâu thuẫn.
Chỉ khác ngôn ngữ.
**Khoa học tìm câu trả lời bằng thí nghiệm.
Tâm linh tìm câu trả lời bằng trải nghiệm.**
Khoa học nói: vạn vật là năng lượng.
Tâm linh nói: vạn vật là tần số.
Khoa học nói: ý nghĩ ảnh hưởng lên não, lên tế bào.
Tâm linh nói: ý nghĩ tạo ra thực tại.
Khoa học nói: vật chất không biến mất, chỉ chuyển hóa.
Tâm linh nói: linh hồn không chết, chỉ thay hình.
Cả hai đang nói cùng một điều
— chỉ khác ngôn từ.
Thế giới không phải chia thành hai phe: tin và không tin.
Mà chia thành hai nhóm:
– người đã hiểu,
– và người sẽ hiểu.
Lượng tử: cây cầu nối hai bờ
Ngày Einstein khẳng định năng lượng và vật chất chỉ là một,
khoa học bắt đầu chạm vào vùng linh thiêng mà tổ tiên đã nói từ lâu:
Tư tưởng là năng lượng.
Năng lượng là thực tại.
Lý thuyết lượng tử chỉ ra rằng:
– ý thức có thể ảnh hưởng kết quả,
– người quan sát làm thay đổi vật bị quan sát,
– thông tin có thể truyền không cần thời gian,
– hai hạt ở hai đầu vũ trụ vẫn kết nối với nhau.
Tổ tiên gọi đó là “nhãn thông, cảm ứng tâm linh, trường linh hồn”.
Khoa học gọi là “rối lượng tử, trường thông tin, dao động cộng hưởng”.
Tên gọi khác nhau,
sự thật chỉ có một.
Trường trái tim: trung tâm của trí tuệ vũ trụ
Khoa học từng nghĩ não là trung tâm trí tuệ.
Nhưng nghiên cứu mới cho thấy:
Trái tim có hệ thần kinh riêng.
Nó phát ra trường điện từ mạnh gấp 5000 lần não.
Nó giao tiếp với môi trường xung quanh mà không cần lời nói.
Người xưa gọi đó là tâm linh, từ bi, trực giác, kết nối linh hồn.
Khoa học gọi là Heartmath, sóng điện từ cảm xúc, trường cộng hưởng.
Tên không quan trọng.
Điều quan trọng là đã đến lúc khoa học và tâm linh bắt tay nhau.
Tâm linh không còn là niềm tin – mà là dữ liệu
Thiền giúp giảm stress? → Khoa học đo được.
Lời cầu nguyện giúp chữa lành? → Sóng não thay đổi thật.
HNI 7-11
✅ CHƯƠNG 25: HỢP NHẤT GIỮA KHOA HỌC VÀ TÂM LINH
Henry Lê – Lê Đình Hải
Từ hàng nghìn năm, con người chia thế giới thành hai phía: – phía của lý trí,
– và phía của đức tin.
Người thiên về khoa học phủ nhận tâm linh.
Người tin tâm linh đôi khi phủ nhận khoa học.
Nhưng đến kỷ nguyên mới, khi tri thức nhân loại đạt đến đỉnh cao, ta nhận ra một sự thật đơn giản:
KHOA HỌC LÀ TÂM LINH ĐƯỢC ĐO ĐẠC.
TÂM LINH LÀ KHOA HỌC CHƯA ĐO ĐƯỢC.
Không hề mâu thuẫn.
Chỉ khác ngôn ngữ.
**Khoa học tìm câu trả lời bằng thí nghiệm.
Tâm linh tìm câu trả lời bằng trải nghiệm.**
Khoa học nói: vạn vật là năng lượng.
Tâm linh nói: vạn vật là tần số.
Khoa học nói: ý nghĩ ảnh hưởng lên não, lên tế bào.
Tâm linh nói: ý nghĩ tạo ra thực tại.
Khoa học nói: vật chất không biến mất, chỉ chuyển hóa.
Tâm linh nói: linh hồn không chết, chỉ thay hình.
Cả hai đang nói cùng một điều
— chỉ khác ngôn từ.
Thế giới không phải chia thành hai phe: tin và không tin.
Mà chia thành hai nhóm:
– người đã hiểu,
– và người sẽ hiểu.
Lượng tử: cây cầu nối hai bờ
Ngày Einstein khẳng định năng lượng và vật chất chỉ là một,
khoa học bắt đầu chạm vào vùng linh thiêng mà tổ tiên đã nói từ lâu:
Tư tưởng là năng lượng.
Năng lượng là thực tại.
Lý thuyết lượng tử chỉ ra rằng:
– ý thức có thể ảnh hưởng kết quả,
– người quan sát làm thay đổi vật bị quan sát,
– thông tin có thể truyền không cần thời gian,
– hai hạt ở hai đầu vũ trụ vẫn kết nối với nhau.
Tổ tiên gọi đó là “nhãn thông, cảm ứng tâm linh, trường linh hồn”.
Khoa học gọi là “rối lượng tử, trường thông tin, dao động cộng hưởng”.
Tên gọi khác nhau,
sự thật chỉ có một.
Trường trái tim: trung tâm của trí tuệ vũ trụ
Khoa học từng nghĩ não là trung tâm trí tuệ.
Nhưng nghiên cứu mới cho thấy:
Trái tim có hệ thần kinh riêng.
Nó phát ra trường điện từ mạnh gấp 5000 lần não.
Nó giao tiếp với môi trường xung quanh mà không cần lời nói.
Người xưa gọi đó là tâm linh, từ bi, trực giác, kết nối linh hồn.
Khoa học gọi là Heartmath, sóng điện từ cảm xúc, trường cộng hưởng.
Tên không quan trọng.
Điều quan trọng là đã đến lúc khoa học và tâm linh bắt tay nhau.
Tâm linh không còn là niềm tin – mà là dữ liệu
Thiền giúp giảm stress? → Khoa học đo được.
Lời cầu nguyện giúp chữa lành? → Sóng não thay đổi thật.