HNI 811
Bài Thơ Chương 29: “NGƯỜI LÀM KINH DOANH ÁNH SÁNG”
Họ bán bằng trái tim,
không bằng mánh khóe.
Họ giữ chữ tín,
như giữ sinh mạng.
Họ không xem khách là mồi,
họ xem khách là người đồng hành.
Không xem lợi nhuận là mục tiêu,
xem giá trị mới là nền tảng.
Khi họ hứa,
vũ trụ ghi lại.
Khi họ giữ lời,
vũ trụ trả ơn.
Họ không tranh thắng,
vì ánh sáng không cần chiến trường.
Họ không hạ ai xuống,
vì ánh sáng chỉ biết nâng lên.
Họ giàu mà không khoe,
cho đi mà không đòi.
Họ bước nhẹ,
nhưng dấu chân để lại thành con đường.
Một ngày, người ta hỏi:
“Sao họ may mắn như thế?”
Nhưng may mắn không phải tình cờ,
may mắn là phần thưởng cho tâm sáng.
Và cuối cùng,
khi thế giới nhận ra sức mạnh của yêu thương,
những doanh nhân ánh sáng
sẽ là người dẫn lối nhân loại
đi vào kỷ nguyên thịnh vượng thật sự.
Bài Thơ Chương 29: “NGƯỜI LÀM KINH DOANH ÁNH SÁNG”
Họ bán bằng trái tim,
không bằng mánh khóe.
Họ giữ chữ tín,
như giữ sinh mạng.
Họ không xem khách là mồi,
họ xem khách là người đồng hành.
Không xem lợi nhuận là mục tiêu,
xem giá trị mới là nền tảng.
Khi họ hứa,
vũ trụ ghi lại.
Khi họ giữ lời,
vũ trụ trả ơn.
Họ không tranh thắng,
vì ánh sáng không cần chiến trường.
Họ không hạ ai xuống,
vì ánh sáng chỉ biết nâng lên.
Họ giàu mà không khoe,
cho đi mà không đòi.
Họ bước nhẹ,
nhưng dấu chân để lại thành con đường.
Một ngày, người ta hỏi:
“Sao họ may mắn như thế?”
Nhưng may mắn không phải tình cờ,
may mắn là phần thưởng cho tâm sáng.
Và cuối cùng,
khi thế giới nhận ra sức mạnh của yêu thương,
những doanh nhân ánh sáng
sẽ là người dẫn lối nhân loại
đi vào kỷ nguyên thịnh vượng thật sự.
HNI 811
✅ Bài Thơ Chương 29: “NGƯỜI LÀM KINH DOANH ÁNH SÁNG”
Họ bán bằng trái tim,
không bằng mánh khóe.
Họ giữ chữ tín,
như giữ sinh mạng.
Họ không xem khách là mồi,
họ xem khách là người đồng hành.
Không xem lợi nhuận là mục tiêu,
xem giá trị mới là nền tảng.
Khi họ hứa,
vũ trụ ghi lại.
Khi họ giữ lời,
vũ trụ trả ơn.
Họ không tranh thắng,
vì ánh sáng không cần chiến trường.
Họ không hạ ai xuống,
vì ánh sáng chỉ biết nâng lên.
Họ giàu mà không khoe,
cho đi mà không đòi.
Họ bước nhẹ,
nhưng dấu chân để lại thành con đường.
Một ngày, người ta hỏi:
“Sao họ may mắn như thế?”
Nhưng may mắn không phải tình cờ,
may mắn là phần thưởng cho tâm sáng.
Và cuối cùng,
khi thế giới nhận ra sức mạnh của yêu thương,
những doanh nhân ánh sáng
sẽ là người dẫn lối nhân loại
đi vào kỷ nguyên thịnh vượng thật sự.