HNI 8-11 - B23
PHẦN IV: NGHỆ THUẬT SÁNG TẠO HIỆN THỰC MỚI
CHƯƠNG 31: TẠO THỰC TẠI BẰNG TẦN SỐ – KHÔNG PHẢI NỖ LỰC
Henry Lê – Lê Đình Hải
Trong thế giới cũ, người ta tin rằng cuộc đời được tạo ra từ sự cố gắng:
làm nhiều hơn,
chạy nhanh hơn,
chịu đựng hơn,
cạnh tranh quyết liệt hơn.
Nhưng trong kỷ nguyên thức tỉnh, một sự thật đơn giản mà toàn nhân loại đã quên:
Thực tại không được tạo ra bởi nỗ lực.
Thực tại được tạo ra bởi tần số.
Nỗ lực chỉ thay đổi hành động.
Tần số mới thay đổi đời sống.
Vũ trụ không nghe điều bạn nói – vũ trụ nghe điều bạn phát ra
Một người có thể nói:
“Tôi giàu.”
“Tôi hạnh phúc.”
“Tôi mạnh mẽ.”
Nhưng nếu sâu bên trong:
họ sợ tiền,
họ nghi ngờ bản thân,
họ không tin vào tương lai,
Thì tần số thật họ phát ra là: thiếu – sợ – nghi ngờ,
và vũ trụ phản hồi đúng như thế.
Điều bạn nghĩ có sức mạnh.
Nhưng điều bạn rung động mới quyết định.
Vũ trụ không đối xử theo lời nói.
Vũ trụ phản ứng với từ trường của linh hồn.
Mọi thực tại đều bắt đầu từ trạng thái nội tâm
Hãy nhìn lại:
Khi bạn bình an → mọi việc trôi chảy.
Khi bạn gấp gáp → mọi thứ rối loạn.
Khi bạn biết ơn → cuộc sống tặng thêm quà.
Khi bạn bất mãn → cuộc đời lấy bớt đi.
Sự thật này không phải tâm linh mơ hồ,
đó là cơ học lượng tử của tâm thức.
Mọi thứ ngoài đời chỉ là màn hình chiếu lại phim bên trong bạn.
Thay phim – đời đổi.
Đổi tần số – thực tại đổi.
Nỗ lực thuộc về thế giới vật chất – sáng tạo thuộc về thế giới năng lượng
Người cũ làm việc bằng cơ bắp.
Người mới làm việc bằng ý thức.
Người cũ cố kiếm cơ hội.
Người mới hút cơ hội.
Người cũ lao theo khách hàng.
Người mới làm khách hàng tự tìm đến.
Người cũ tranh giành miếng bánh.
Người mới tạo ra cái bánh mới.
Người cũ cố nắm mọi thứ bằng tay.
Người mới tạo dòng chảy bằng năng lượng.
Tần số quyết định kết quả
Hai người cùng làm một công việc:
một người vì sợ thiếu tiền,
một người vì yêu điều mình làm.
Công việc giống nhau,
mà tương lai lại trái ngược.
Vì vũ trụ không thưởng cho hành động.
Vũ trụ thưởng cho tần số của hành động đó.
Một lời nói yêu thương nhưng đầy kiểm soát – không phải yêu thương.
Một món quà cho đi nhưng đầy toan tính – không phải tử tế.
PHẦN IV: NGHỆ THUẬT SÁNG TẠO HIỆN THỰC MỚI
CHƯƠNG 31: TẠO THỰC TẠI BẰNG TẦN SỐ – KHÔNG PHẢI NỖ LỰC
Henry Lê – Lê Đình Hải
Trong thế giới cũ, người ta tin rằng cuộc đời được tạo ra từ sự cố gắng:
làm nhiều hơn,
chạy nhanh hơn,
chịu đựng hơn,
cạnh tranh quyết liệt hơn.
Nhưng trong kỷ nguyên thức tỉnh, một sự thật đơn giản mà toàn nhân loại đã quên:
Thực tại không được tạo ra bởi nỗ lực.
Thực tại được tạo ra bởi tần số.
Nỗ lực chỉ thay đổi hành động.
Tần số mới thay đổi đời sống.
Vũ trụ không nghe điều bạn nói – vũ trụ nghe điều bạn phát ra
Một người có thể nói:
“Tôi giàu.”
“Tôi hạnh phúc.”
“Tôi mạnh mẽ.”
Nhưng nếu sâu bên trong:
họ sợ tiền,
họ nghi ngờ bản thân,
họ không tin vào tương lai,
Thì tần số thật họ phát ra là: thiếu – sợ – nghi ngờ,
và vũ trụ phản hồi đúng như thế.
Điều bạn nghĩ có sức mạnh.
Nhưng điều bạn rung động mới quyết định.
Vũ trụ không đối xử theo lời nói.
Vũ trụ phản ứng với từ trường của linh hồn.
Mọi thực tại đều bắt đầu từ trạng thái nội tâm
Hãy nhìn lại:
Khi bạn bình an → mọi việc trôi chảy.
Khi bạn gấp gáp → mọi thứ rối loạn.
Khi bạn biết ơn → cuộc sống tặng thêm quà.
Khi bạn bất mãn → cuộc đời lấy bớt đi.
Sự thật này không phải tâm linh mơ hồ,
đó là cơ học lượng tử của tâm thức.
Mọi thứ ngoài đời chỉ là màn hình chiếu lại phim bên trong bạn.
Thay phim – đời đổi.
Đổi tần số – thực tại đổi.
Nỗ lực thuộc về thế giới vật chất – sáng tạo thuộc về thế giới năng lượng
Người cũ làm việc bằng cơ bắp.
Người mới làm việc bằng ý thức.
Người cũ cố kiếm cơ hội.
Người mới hút cơ hội.
Người cũ lao theo khách hàng.
Người mới làm khách hàng tự tìm đến.
Người cũ tranh giành miếng bánh.
Người mới tạo ra cái bánh mới.
Người cũ cố nắm mọi thứ bằng tay.
Người mới tạo dòng chảy bằng năng lượng.
Tần số quyết định kết quả
Hai người cùng làm một công việc:
một người vì sợ thiếu tiền,
một người vì yêu điều mình làm.
Công việc giống nhau,
mà tương lai lại trái ngược.
Vì vũ trụ không thưởng cho hành động.
Vũ trụ thưởng cho tần số của hành động đó.
Một lời nói yêu thương nhưng đầy kiểm soát – không phải yêu thương.
Một món quà cho đi nhưng đầy toan tính – không phải tử tế.
HNI 8-11 - B23 🌺🌺
PHẦN IV: NGHỆ THUẬT SÁNG TẠO HIỆN THỰC MỚI
✅ CHƯƠNG 31: TẠO THỰC TẠI BẰNG TẦN SỐ – KHÔNG PHẢI NỖ LỰC
Henry Lê – Lê Đình Hải
Trong thế giới cũ, người ta tin rằng cuộc đời được tạo ra từ sự cố gắng:
làm nhiều hơn,
chạy nhanh hơn,
chịu đựng hơn,
cạnh tranh quyết liệt hơn.
Nhưng trong kỷ nguyên thức tỉnh, một sự thật đơn giản mà toàn nhân loại đã quên:
Thực tại không được tạo ra bởi nỗ lực.
Thực tại được tạo ra bởi tần số.
Nỗ lực chỉ thay đổi hành động.
Tần số mới thay đổi đời sống.
✅ Vũ trụ không nghe điều bạn nói – vũ trụ nghe điều bạn phát ra
Một người có thể nói:
“Tôi giàu.”
“Tôi hạnh phúc.”
“Tôi mạnh mẽ.”
Nhưng nếu sâu bên trong:
họ sợ tiền,
họ nghi ngờ bản thân,
họ không tin vào tương lai,
Thì tần số thật họ phát ra là: thiếu – sợ – nghi ngờ,
và vũ trụ phản hồi đúng như thế.
Điều bạn nghĩ có sức mạnh.
Nhưng điều bạn rung động mới quyết định.
Vũ trụ không đối xử theo lời nói.
Vũ trụ phản ứng với từ trường của linh hồn.
✅ Mọi thực tại đều bắt đầu từ trạng thái nội tâm
Hãy nhìn lại:
Khi bạn bình an → mọi việc trôi chảy.
Khi bạn gấp gáp → mọi thứ rối loạn.
Khi bạn biết ơn → cuộc sống tặng thêm quà.
Khi bạn bất mãn → cuộc đời lấy bớt đi.
Sự thật này không phải tâm linh mơ hồ,
đó là cơ học lượng tử của tâm thức.
Mọi thứ ngoài đời chỉ là màn hình chiếu lại phim bên trong bạn.
Thay phim – đời đổi.
Đổi tần số – thực tại đổi.
✅ Nỗ lực thuộc về thế giới vật chất – sáng tạo thuộc về thế giới năng lượng
Người cũ làm việc bằng cơ bắp.
Người mới làm việc bằng ý thức.
Người cũ cố kiếm cơ hội.
Người mới hút cơ hội.
Người cũ lao theo khách hàng.
Người mới làm khách hàng tự tìm đến.
Người cũ tranh giành miếng bánh.
Người mới tạo ra cái bánh mới.
Người cũ cố nắm mọi thứ bằng tay.
Người mới tạo dòng chảy bằng năng lượng.
✅ Tần số quyết định kết quả
Hai người cùng làm một công việc:
một người vì sợ thiếu tiền,
một người vì yêu điều mình làm.
Công việc giống nhau,
mà tương lai lại trái ngược.
Vì vũ trụ không thưởng cho hành động.
Vũ trụ thưởng cho tần số của hành động đó.
Một lời nói yêu thương nhưng đầy kiểm soát – không phải yêu thương.
Một món quà cho đi nhưng đầy toan tính – không phải tử tế.