HNI 8-11
Bài Thơ Chương 38: BUÔNG ĐỂ VŨ TRỤ BẮT ĐẦU

Khi ta ngừng chạy,
Cuộc đời bắt đầu tiến về phía ta.
Khi ta thôi gồng mình đối kháng,
Vũ Trụ mở cánh cửa chưa từng hé.

Khi ta không còn sợ mất,
Mọi điều lại ở lại.
Khi ta không còn cố nắm,
Bàn tay ta trở nên đầy.

Khi ta không cần chứng minh,
Ta trở thành ánh sáng tự nhiên.
Khi ta không cần tranh đúng – sai,
Ta trở thành bình an giữa dòng đời giông bão.

Phép màu không xảy ra trong trái tim hoảng loạn,
Phép màu đến trong trái tim tin tưởng.
Giống như cánh chim buông gió,
Không cần bay – gió vẫn nâng lên.

Cũng giống như dòng nước,
Không cố chảy – vẫn tìm được biển.
Cũng giống như bông hoa,
Không cố tỏa hương – vẫn làm người ta dừng lại.

Mỗi lần ta buông,
Một tầng giông bão rụng xuống.
Mỗi lần ta tin,
Một tầng ánh sáng mở ra.

Rồi ta hiểu:
Vũ Trụ không muốn ta mệt.
Vũ Trụ muốn ta mở.
Không cần gồng,
Chỉ cần sống đúng tần số của linh hồn.

Khi đó,
Con đường tự dẫn ta đi,
Con người tự tìm đến ta,
Cơ hội tự gõ cửa,
Tương lai tự khớp vào hiện tại.

Và ta mỉm cười:
Thì ra,
Khi ta thôi cố gắng,
Vũ Trụ bắt đầu hành động.
HNI 8-11 ✅Bài Thơ Chương 38: BUÔNG ĐỂ VŨ TRỤ BẮT ĐẦU Khi ta ngừng chạy, Cuộc đời bắt đầu tiến về phía ta. Khi ta thôi gồng mình đối kháng, Vũ Trụ mở cánh cửa chưa từng hé. Khi ta không còn sợ mất, Mọi điều lại ở lại. Khi ta không còn cố nắm, Bàn tay ta trở nên đầy. Khi ta không cần chứng minh, Ta trở thành ánh sáng tự nhiên. Khi ta không cần tranh đúng – sai, Ta trở thành bình an giữa dòng đời giông bão. Phép màu không xảy ra trong trái tim hoảng loạn, Phép màu đến trong trái tim tin tưởng. Giống như cánh chim buông gió, Không cần bay – gió vẫn nâng lên. Cũng giống như dòng nước, Không cố chảy – vẫn tìm được biển. Cũng giống như bông hoa, Không cố tỏa hương – vẫn làm người ta dừng lại. Mỗi lần ta buông, Một tầng giông bão rụng xuống. Mỗi lần ta tin, Một tầng ánh sáng mở ra. Rồi ta hiểu: Vũ Trụ không muốn ta mệt. Vũ Trụ muốn ta mở. Không cần gồng, Chỉ cần sống đúng tần số của linh hồn. Khi đó, Con đường tự dẫn ta đi, Con người tự tìm đến ta, Cơ hội tự gõ cửa, Tương lai tự khớp vào hiện tại. Và ta mỉm cười: Thì ra, Khi ta thôi cố gắng, Vũ Trụ bắt đầu hành động.
Like
Love
Haha
9
0 Comments 0 Shares