HNI 8-11
Bài Thơ Chương 39: CÁNH CỬA CỦA ÁNH SÁNG

Biết ơn những ngày nắng,
Biết ơn những ngày mưa,
Biết ơn người ở lại,
Biết ơn kẻ rời đi.

Biết ơn nụ cười ấm,
Biết ơn giọt lệ rơi,
Biết ơn từng thất bại,
Biết ơn cả chơi vơi.

Biết ơn những yêu dấu,
Biết ơn những dở dang,
Biết ơn điều từng mất,
Biết ơn điều đang mang.

Biết ơn thời gian cũ,
Biết ơn phút hiện tại,
Biết ơn lòng đã mỏi,
Biết ơn mình còn mãi.

Biết ơn vì còn thở,
Biết ơn vì còn yêu,
Biết ơn vì còn nhớ,
Biết ơn vì còn nhiều.

Biết ơn từng nhịp đập,
Biết ơn trái tim người,
Biết ơn vì tồn tại,
Biết ơn sự tuyệt vời.

Biết ơn vì ta sống,
Biết ơn vì ta tin,
Biết ơn điều chưa đến,
Biết ơn điều đã nhìn.

Biết ơn miền an tĩnh,
Biết ơn những giấc mơ,
Biết ơn từng khổ hạnh,
Biết ơn vòng chuyển cơ.

Biết ơn điều vô nghĩa
Đã hóa thành ý nghĩa,
Biết ơn cả ngã đau
Đã hóa thành bình yên.

Khi biết ơn tròn vẹn,
Cánh cửa sáng mở ra,
Thế giới không đổi sắc,
Nhưng tim người hóa hoa.
HNI 8-11 Bài Thơ Chương 39: CÁNH CỬA CỦA ÁNH SÁNG Biết ơn những ngày nắng, Biết ơn những ngày mưa, Biết ơn người ở lại, Biết ơn kẻ rời đi. Biết ơn nụ cười ấm, Biết ơn giọt lệ rơi, Biết ơn từng thất bại, Biết ơn cả chơi vơi. Biết ơn những yêu dấu, Biết ơn những dở dang, Biết ơn điều từng mất, Biết ơn điều đang mang. Biết ơn thời gian cũ, Biết ơn phút hiện tại, Biết ơn lòng đã mỏi, Biết ơn mình còn mãi. Biết ơn vì còn thở, Biết ơn vì còn yêu, Biết ơn vì còn nhớ, Biết ơn vì còn nhiều. Biết ơn từng nhịp đập, Biết ơn trái tim người, Biết ơn vì tồn tại, Biết ơn sự tuyệt vời. Biết ơn vì ta sống, Biết ơn vì ta tin, Biết ơn điều chưa đến, Biết ơn điều đã nhìn. Biết ơn miền an tĩnh, Biết ơn những giấc mơ, Biết ơn từng khổ hạnh, Biết ơn vòng chuyển cơ. Biết ơn điều vô nghĩa Đã hóa thành ý nghĩa, Biết ơn cả ngã đau Đã hóa thành bình yên. Khi biết ơn tròn vẹn, Cánh cửa sáng mở ra, Thế giới không đổi sắc, Nhưng tim người hóa hoa.
Like
Love
11
1 Comments 0 Shares