HNI 8-11
Bài Thơ Chương 40: KHI TÂM LẶNG – VŨ TRỤ LÊN TIẾNG

Khi tâm người lặng xuống,
Thế giới hóa dịu dàng.
Khi trái tim thôi sợ,
Cuộc đời hóa thênh thang.

Khi ta ngừng gào thét,
Linh hồn bắt đầu nói.
Khi ta ngừng truy đuổi,
Định mệnh tự tìm tới.

Khi nước hồ phẳng lặng,
Trời mới in bóng xanh.
Khi lòng người tĩnh lại,
Sáng suốt liền hóa thành.

Không cần đi quá xa,
Chân lý nằm bên trong.
Không cần hỏi quá nhiều,
Chỉ cần một hơi lòng.

Tĩnh lặng là sức mạnh,
Không phải sự yếu mềm.
Tĩnh lặng là trí tuệ,
Không phải lời cũ mèm.

Trong lặng im sâu nhất,
Tiếng Vũ Trụ vang lên.
Trong khoảng không vắng nhất,
Ánh sáng chợt hiện lên.

Khi ta không còn sợ,
Cánh cửa mới mở ra.
Khi ta không phán xét,
Tình thương hóa bao la.

Tĩnh lặng không là trống,
Tĩnh lặng chính là đầy.
Đầy an nhiên sáng tỏ,
Đầy nhiệm màu trong tay.

Nếu bạn cần một phép,
Hãy ngồi xuống mà nghe:
Tiếng tim mình khẽ nhắc,
“Bình yên luôn ở đây.”
HNI 8-11 ✅ Bài Thơ Chương 40: KHI TÂM LẶNG – VŨ TRỤ LÊN TIẾNG Khi tâm người lặng xuống, Thế giới hóa dịu dàng. Khi trái tim thôi sợ, Cuộc đời hóa thênh thang. Khi ta ngừng gào thét, Linh hồn bắt đầu nói. Khi ta ngừng truy đuổi, Định mệnh tự tìm tới. Khi nước hồ phẳng lặng, Trời mới in bóng xanh. Khi lòng người tĩnh lại, Sáng suốt liền hóa thành. Không cần đi quá xa, Chân lý nằm bên trong. Không cần hỏi quá nhiều, Chỉ cần một hơi lòng. Tĩnh lặng là sức mạnh, Không phải sự yếu mềm. Tĩnh lặng là trí tuệ, Không phải lời cũ mèm. Trong lặng im sâu nhất, Tiếng Vũ Trụ vang lên. Trong khoảng không vắng nhất, Ánh sáng chợt hiện lên. Khi ta không còn sợ, Cánh cửa mới mở ra. Khi ta không phán xét, Tình thương hóa bao la. Tĩnh lặng không là trống, Tĩnh lặng chính là đầy. Đầy an nhiên sáng tỏ, Đầy nhiệm màu trong tay. Nếu bạn cần một phép, Hãy ngồi xuống mà nghe: Tiếng tim mình khẽ nhắc, “Bình yên luôn ở đây.”
Like
Love
Angry
5
4 Comments 0 Shares