HNI 9-11
**CHƯƠNG 43: TÂM THỨC ÁNH SÁNG – NGUỒN NĂNG LƯỢNG CHỮA LÀNH TOÀN CẦU**
Henry Le – Lê Đình Hải

Có một sự thật mà nhân loại đang dần nhớ lại:
Ánh sáng không chỉ là hiện tượng vật lý.
Ánh sáng là trạng thái của tâm thức.

Khi con người còn ở tầng sợ hãi, tâm trí phủ bóng tối.
Khi con người bước lên nhận thức cao hơn, ánh sáng xuất hiện – không phải từ mặt trời, mà từ trong linh hồn.

Tâm Thức Ánh Sáng không phải một tôn giáo, không phải học thuyết, cũng không phải triết lý mới.
Nó là nền tảng năng lượng mà mọi linh hồn tiến hóa đều đi qua.

Ánh sáng là gì?

Ánh sáng là tri giác, tỉnh thức, tình yêu, từ bi, chân thật, nhận biết.

Bóng tối không phải đối thủ của ánh sáng; nó chỉ là thiếu ánh sáng.
Giống như vô minh không phải là tội lỗi; nó chỉ là thiếu hiểu biết.

Khi một người mở ra Ánh Sáng:

họ không chỉ thay đổi bản thân,

họ làm dịch chuyển năng lượng của cả không gian quanh mình.

Bởi tâm thức là trường cộng hưởng.
Một người yên bình lan sang nhiều người khác.
Một người chữa lành truyền cảm hứng cho hàng ngàn người khác.

Không cần lời nói.
Không cần giảng giải.
Chỉ cần sự hiện diện.

Ánh sáng không phải điều phải cố, mà là điều phải nhớ

Linh hồn vốn sáng.
Chỉ là trong quá trình trải nghiệm vật chất:

nó quên,

nó sợ,

nó đóng lại,

nó tự bảo vệ.

Như viên kim cương bị bụi che phủ, như mặt trời bị mây che lấp.

Một linh hồn thức tỉnh không phải là linh hồn “hóa thành ánh sáng”,
mà là linh hồn nhìn xuyên được lớp bụi của chính mình.

Khi con người nhớ:

Mình không phải thân thể

Không phải quá khứ

Không phải tổn thương

Không phải bản ngã

Thì ánh sáng bật mở.

Ánh sáng chữa lành

Nhiều người nghĩ chữa lành là quên đi nỗi đau.
Không đúng.

Chữa lành là khi ta nhìn thẳng vào nỗi đau mà không còn sợ nó.
Ánh sáng không xóa đi bóng tối,
Ánh sáng chiếu vào bóng tối để thấy rõ nó không thật.

Nỗi sợ tan khi ta nhìn vào nó.

Tổn thương tan khi ta ôm lấy nó.

Hận thù tan khi ta hiểu nguồn gốc của nó.

Khi tâm thức sáng lên,
những vết thương sâu nhất cũng trở thành món quà tiến hóa.

Linh hồn ánh sáng không hoàn hảo – nhưng chân thật

Người sống trong ánh sáng:

vẫn có lúc buồn

vẫn có lúc khóc

vẫn có lúc sai

Nhưng họ không dối mình
và không dối người.

Họ không che đậy bằng mặt nạ.
Họ không diễn vai mạnh mẽ.
Họ không cố tỏ ra đúng.
HNI 9-11 ✅ **CHƯƠNG 43: TÂM THỨC ÁNH SÁNG – NGUỒN NĂNG LƯỢNG CHỮA LÀNH TOÀN CẦU** Henry Le – Lê Đình Hải Có một sự thật mà nhân loại đang dần nhớ lại: Ánh sáng không chỉ là hiện tượng vật lý. Ánh sáng là trạng thái của tâm thức. Khi con người còn ở tầng sợ hãi, tâm trí phủ bóng tối. Khi con người bước lên nhận thức cao hơn, ánh sáng xuất hiện – không phải từ mặt trời, mà từ trong linh hồn. Tâm Thức Ánh Sáng không phải một tôn giáo, không phải học thuyết, cũng không phải triết lý mới. Nó là nền tảng năng lượng mà mọi linh hồn tiến hóa đều đi qua. ✅ Ánh sáng là gì? Ánh sáng là tri giác, tỉnh thức, tình yêu, từ bi, chân thật, nhận biết. Bóng tối không phải đối thủ của ánh sáng; nó chỉ là thiếu ánh sáng. Giống như vô minh không phải là tội lỗi; nó chỉ là thiếu hiểu biết. Khi một người mở ra Ánh Sáng: họ không chỉ thay đổi bản thân, họ làm dịch chuyển năng lượng của cả không gian quanh mình. Bởi tâm thức là trường cộng hưởng. Một người yên bình lan sang nhiều người khác. Một người chữa lành truyền cảm hứng cho hàng ngàn người khác. Không cần lời nói. Không cần giảng giải. Chỉ cần sự hiện diện. ✅ Ánh sáng không phải điều phải cố, mà là điều phải nhớ Linh hồn vốn sáng. Chỉ là trong quá trình trải nghiệm vật chất: nó quên, nó sợ, nó đóng lại, nó tự bảo vệ. Như viên kim cương bị bụi che phủ, như mặt trời bị mây che lấp. Một linh hồn thức tỉnh không phải là linh hồn “hóa thành ánh sáng”, mà là linh hồn nhìn xuyên được lớp bụi của chính mình. Khi con người nhớ: Mình không phải thân thể Không phải quá khứ Không phải tổn thương Không phải bản ngã Thì ánh sáng bật mở. ✅ Ánh sáng chữa lành Nhiều người nghĩ chữa lành là quên đi nỗi đau. Không đúng. Chữa lành là khi ta nhìn thẳng vào nỗi đau mà không còn sợ nó. Ánh sáng không xóa đi bóng tối, Ánh sáng chiếu vào bóng tối để thấy rõ nó không thật. Nỗi sợ tan khi ta nhìn vào nó. Tổn thương tan khi ta ôm lấy nó. Hận thù tan khi ta hiểu nguồn gốc của nó. Khi tâm thức sáng lên, những vết thương sâu nhất cũng trở thành món quà tiến hóa. ✅ Linh hồn ánh sáng không hoàn hảo – nhưng chân thật Người sống trong ánh sáng: vẫn có lúc buồn vẫn có lúc khóc vẫn có lúc sai Nhưng họ không dối mình và không dối người. Họ không che đậy bằng mặt nạ. Họ không diễn vai mạnh mẽ. Họ không cố tỏ ra đúng.
Love
3
0 Bình luận 0 Chia sẽ