HNI 9-11 - B25
BÀI THƠ CHƯƠNG 42 : TÌNH YÊU LÀ ÁNH SÁNG

Tình yêu không phải những lời thề,
Mà là trái tim biết mở về phía nhau.
Không phải giữ, không phải buộc,
Chỉ là thương – thật sâu.

Tình yêu không hỏi đáp lại bao nhiêu,
Chỉ hỏi: trái tim có thật không?
Không phải thắng – thua – hơn – kém,
Mà là hiểu, là lắng nghe, là bao dung.

Khi ta yêu không cần sở hữu,
Ta tự do như gió trong lành.
Khi ta thương mà không cần đổi chác,
Ta trở thành nguồn sáng an lành.

Tình yêu không có kẻ thua cuộc,
Chỉ có những người còn mang nỗi sợ trong tim.
Không ai là sai, không ai là xấu,
Chỉ là vết thương khiến họ lặng im.

Hãy yêu như mặt trời chiếu sáng,
Không chờ cảm ơn mới tỏa vàng.
Hãy thương như dòng nước chảy,
Càng cho đi càng dịu dàng.

Một ngày kia nhân loại thức tỉnh,
Sẽ chẳng còn hận thù chia hai.
Vì khi tình yêu trở thành ngôn ngữ,
Cả thế giới sẽ mỉm cười, nhẹ dài.

Tình yêu là năng lượng đầu tiên,
Và cũng là cuối cùng còn lại.
Khi vũ trụ đóng mọi cánh cửa,
Tình yêu là cánh cửa mở mãi.

Ta sinh ra từ nguồn sáng ấy,
Và sẽ trở về trong vòng tay yên bình.
Tình yêu vô điều kiện không mất,
Nó sống mãi trong mỗi linh hồn đang tỉnh mình.
HNI 9-11 - B25 🌺🌺🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 42 : TÌNH YÊU LÀ ÁNH SÁNG Tình yêu không phải những lời thề, Mà là trái tim biết mở về phía nhau. Không phải giữ, không phải buộc, Chỉ là thương – thật sâu. Tình yêu không hỏi đáp lại bao nhiêu, Chỉ hỏi: trái tim có thật không? Không phải thắng – thua – hơn – kém, Mà là hiểu, là lắng nghe, là bao dung. Khi ta yêu không cần sở hữu, Ta tự do như gió trong lành. Khi ta thương mà không cần đổi chác, Ta trở thành nguồn sáng an lành. Tình yêu không có kẻ thua cuộc, Chỉ có những người còn mang nỗi sợ trong tim. Không ai là sai, không ai là xấu, Chỉ là vết thương khiến họ lặng im. Hãy yêu như mặt trời chiếu sáng, Không chờ cảm ơn mới tỏa vàng. Hãy thương như dòng nước chảy, Càng cho đi càng dịu dàng. Một ngày kia nhân loại thức tỉnh, Sẽ chẳng còn hận thù chia hai. Vì khi tình yêu trở thành ngôn ngữ, Cả thế giới sẽ mỉm cười, nhẹ dài. Tình yêu là năng lượng đầu tiên, Và cũng là cuối cùng còn lại. Khi vũ trụ đóng mọi cánh cửa, Tình yêu là cánh cửa mở mãi. Ta sinh ra từ nguồn sáng ấy, Và sẽ trở về trong vòng tay yên bình. Tình yêu vô điều kiện không mất, Nó sống mãi trong mỗi linh hồn đang tỉnh mình.
Love
Like
Haha
Sad
10
0 Bình luận 0 Chia sẽ