HNI 5/12:Bài thơ Chương 41: Đạo Trời trong ngoại giao và giao lưu văn minh
Trên bầu trời rộng mở của nhân loại đổi thay
Đạo Trời soi xuống những con đường gặp gỡ
Ngoại giao không chỉ là lời chào và nghi lễ
Mà là sự hòa điệu giữa trái tim và trí tuệ con người.
Mỗi cuộc đối thoại là một nhịp cầu sáng
Nối những nền văn hóa cách biệt thành tri âm
Khi biết lắng nghe nhau bằng sự tĩnh lặng của Trời
Thì mọi biên giới đều mềm đi như dòng nước chảy.
Đạo Trời dạy người biết tôn trọng lẽ phải
Biết nở nụ cười trước khác biệt muôn phương
Biết đặt lợi ích chung lên trên cái riêng nhỏ bé
Để hòa bình trở thành hơi thở của thế giới.
Trong ánh sáng Trời, nhà ngoại giao là sứ giả
Mang theo lòng nhân, sự thật và thiện tâm
Không dùng quyền lực để khuất phục kẻ khác
Mà dùng đạo lý để mở cánh cửa niềm tin.
Giao lưu văn minh là lúc các dân tộc soi gương
Thấy trong nhau những điều đẹp đẽ vốn chung của nhân loại
Thấy bàn tay nào cũng biết trồng hoa và xây hạnh phúc
Thấy lời chúc thiện lành vượt mọi tường thành ngôn ngữ.
Khi một quốc gia biết đi bằng đôi chân của chính đạo
Thì tiếng nói của họ tự khắc trở nên mạnh mẽ
Không cần cao giọng cũng khiến thế giới lắng nghe
Vì sự chân thành có sức lan truyền hơn vạn lời hứa.
Đạo Trời trong ngoại giao là nghệ thuật của hòa hợp
Là làm bạn với toàn cầu nhưng không đánh mất bản tâm
Là đứng giữa phong ba vẫn giữ lòng thanh khiết
Để mỗi quyết định đều chở theo ánh sáng của Trời.
Giao lưu văn minh là hành trình trao – nhận vô biên
Để học, để hiểu, để trưởng thành cùng nhân loại
Và để Việt Nam bước lên với tầm vóc mới
Như vì tinh tú nhỏ nhoi nhưng tỏa sáng giữa trời rộng bao la.
Đọc ít hơn
Đọc ít hơn
Trên bầu trời rộng mở của nhân loại đổi thay
Đạo Trời soi xuống những con đường gặp gỡ
Ngoại giao không chỉ là lời chào và nghi lễ
Mà là sự hòa điệu giữa trái tim và trí tuệ con người.
Mỗi cuộc đối thoại là một nhịp cầu sáng
Nối những nền văn hóa cách biệt thành tri âm
Khi biết lắng nghe nhau bằng sự tĩnh lặng của Trời
Thì mọi biên giới đều mềm đi như dòng nước chảy.
Đạo Trời dạy người biết tôn trọng lẽ phải
Biết nở nụ cười trước khác biệt muôn phương
Biết đặt lợi ích chung lên trên cái riêng nhỏ bé
Để hòa bình trở thành hơi thở của thế giới.
Trong ánh sáng Trời, nhà ngoại giao là sứ giả
Mang theo lòng nhân, sự thật và thiện tâm
Không dùng quyền lực để khuất phục kẻ khác
Mà dùng đạo lý để mở cánh cửa niềm tin.
Giao lưu văn minh là lúc các dân tộc soi gương
Thấy trong nhau những điều đẹp đẽ vốn chung của nhân loại
Thấy bàn tay nào cũng biết trồng hoa và xây hạnh phúc
Thấy lời chúc thiện lành vượt mọi tường thành ngôn ngữ.
Khi một quốc gia biết đi bằng đôi chân của chính đạo
Thì tiếng nói của họ tự khắc trở nên mạnh mẽ
Không cần cao giọng cũng khiến thế giới lắng nghe
Vì sự chân thành có sức lan truyền hơn vạn lời hứa.
Đạo Trời trong ngoại giao là nghệ thuật của hòa hợp
Là làm bạn với toàn cầu nhưng không đánh mất bản tâm
Là đứng giữa phong ba vẫn giữ lòng thanh khiết
Để mỗi quyết định đều chở theo ánh sáng của Trời.
Giao lưu văn minh là hành trình trao – nhận vô biên
Để học, để hiểu, để trưởng thành cùng nhân loại
Và để Việt Nam bước lên với tầm vóc mới
Như vì tinh tú nhỏ nhoi nhưng tỏa sáng giữa trời rộng bao la.
Đọc ít hơn
Đọc ít hơn
HNI 5/12:Bài thơ Chương 41: Đạo Trời trong ngoại giao và giao lưu văn minh
Trên bầu trời rộng mở của nhân loại đổi thay
Đạo Trời soi xuống những con đường gặp gỡ
Ngoại giao không chỉ là lời chào và nghi lễ
Mà là sự hòa điệu giữa trái tim và trí tuệ con người.
Mỗi cuộc đối thoại là một nhịp cầu sáng
Nối những nền văn hóa cách biệt thành tri âm
Khi biết lắng nghe nhau bằng sự tĩnh lặng của Trời
Thì mọi biên giới đều mềm đi như dòng nước chảy.
Đạo Trời dạy người biết tôn trọng lẽ phải
Biết nở nụ cười trước khác biệt muôn phương
Biết đặt lợi ích chung lên trên cái riêng nhỏ bé
Để hòa bình trở thành hơi thở của thế giới.
Trong ánh sáng Trời, nhà ngoại giao là sứ giả
Mang theo lòng nhân, sự thật và thiện tâm
Không dùng quyền lực để khuất phục kẻ khác
Mà dùng đạo lý để mở cánh cửa niềm tin.
Giao lưu văn minh là lúc các dân tộc soi gương
Thấy trong nhau những điều đẹp đẽ vốn chung của nhân loại
Thấy bàn tay nào cũng biết trồng hoa và xây hạnh phúc
Thấy lời chúc thiện lành vượt mọi tường thành ngôn ngữ.
Khi một quốc gia biết đi bằng đôi chân của chính đạo
Thì tiếng nói của họ tự khắc trở nên mạnh mẽ
Không cần cao giọng cũng khiến thế giới lắng nghe
Vì sự chân thành có sức lan truyền hơn vạn lời hứa.
Đạo Trời trong ngoại giao là nghệ thuật của hòa hợp
Là làm bạn với toàn cầu nhưng không đánh mất bản tâm
Là đứng giữa phong ba vẫn giữ lòng thanh khiết
Để mỗi quyết định đều chở theo ánh sáng của Trời.
Giao lưu văn minh là hành trình trao – nhận vô biên
Để học, để hiểu, để trưởng thành cùng nhân loại
Và để Việt Nam bước lên với tầm vóc mới
Như vì tinh tú nhỏ nhoi nhưng tỏa sáng giữa trời rộng bao la.
Đọc ít hơn
Đọc ít hơn