HNI 11/12:
**THƠ CHƯƠNG 28: “CHẠM NHẸ VÀO NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI”**
Có những điều không ai nói
Nhưng vẫn làm lòng người chao đảo
Không vì lời
Mà vì năng lượng giữa hai tâm hồn
Lỡ lệch một nhịp.

Có những tổn thương không lớn
Nhưng đủ làm hai người đứng xa nhau thêm một bước
Không phải vì giận
Mà vì chưa biết cách quay về.

Đội Xanh lặng lẽ bước đến
Không để phân xử đúng sai
Chỉ để đặt lên mặt bàn
Những điều chưa từng được gọi tên.

Khi hai người ngồi lại
Gió cũng dừng một chút
Không phải vì gió mệt
Mà vì bình an đang được tạo ra.

Xung đột mềm
Không cần lời sắc
Chỉ cần một hơi thở chậm
Một ánh mắt biết lắng nghe
Một câu hỏi gỡ được nút thắt trong tim.

Có những mong đợi chưa từng nói ra
Nên ngày vỡ òa mới hiểu
Chẳng ai cố ý làm đau ai
Chỉ là hai tần số
Vô tình lạc mất nhau một đoạn.

Đội Xanh không hòa giải bằng lý
Họ hòa giải bằng sự mềm
Mềm đến mức cái tôi buông xuống
Mềm đến mức trái tim mở ra
Mềm đến mức ai cũng thấy mình dịu lại.

Rồi điều kỳ diệu xảy ra:
Hai người từng căng như dây đàn
Bỗng nhìn nhau bằng đôi mắt khác
Không còn phòng thủ
Không còn tổn thương
Chỉ còn sự thật được nói ra nhẹ như mây.

Va chạm không khiến họ xa nhau
Mà khiến họ hiểu nhau hơn
Trưởng thành hơn
Vững hơn
Sáng hơn.

Và khi đứng dậy rời khỏi cuộc trò chuyện
Hai trái tim bước đi không còn nặng
Vì họ biết
Xung đột không phải kết thúc
Mà là khoảnh khắc để cộng đồng
Tiến hóa thêm một tầng.
HNI 11/12: 🌿 **THƠ CHƯƠNG 28: “CHẠM NHẸ VÀO NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI”** Có những điều không ai nói Nhưng vẫn làm lòng người chao đảo Không vì lời Mà vì năng lượng giữa hai tâm hồn Lỡ lệch một nhịp. Có những tổn thương không lớn Nhưng đủ làm hai người đứng xa nhau thêm một bước Không phải vì giận Mà vì chưa biết cách quay về. Đội Xanh lặng lẽ bước đến Không để phân xử đúng sai Chỉ để đặt lên mặt bàn Những điều chưa từng được gọi tên. Khi hai người ngồi lại Gió cũng dừng một chút Không phải vì gió mệt Mà vì bình an đang được tạo ra. Xung đột mềm Không cần lời sắc Chỉ cần một hơi thở chậm Một ánh mắt biết lắng nghe Một câu hỏi gỡ được nút thắt trong tim. Có những mong đợi chưa từng nói ra Nên ngày vỡ òa mới hiểu Chẳng ai cố ý làm đau ai Chỉ là hai tần số Vô tình lạc mất nhau một đoạn. Đội Xanh không hòa giải bằng lý Họ hòa giải bằng sự mềm Mềm đến mức cái tôi buông xuống Mềm đến mức trái tim mở ra Mềm đến mức ai cũng thấy mình dịu lại. Rồi điều kỳ diệu xảy ra: Hai người từng căng như dây đàn Bỗng nhìn nhau bằng đôi mắt khác Không còn phòng thủ Không còn tổn thương Chỉ còn sự thật được nói ra nhẹ như mây. Va chạm không khiến họ xa nhau Mà khiến họ hiểu nhau hơn Trưởng thành hơn Vững hơn Sáng hơn. Và khi đứng dậy rời khỏi cuộc trò chuyện Hai trái tim bước đi không còn nặng Vì họ biết Xung đột không phải kết thúc Mà là khoảnh khắc để cộng đồng Tiến hóa thêm một tầng.
Like
Love
Wow
Angry
13
0 Comments 0 Shares