HNI 11/12:
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: KHI ĐỎ TRỖI DẬY
Khi Đỏ trỗi dậy giữa muôn vàn nhịp gấp,
Một tín hiệu vang lên – họ có mặt tức thì.
Không chần chờ, không đợi phút suy nghĩ,
Họ hành động như tia chớp xé ngang trời.
Nhịp hệ thống đôi lúc chùng trong gió nổi,
Đội Đỏ đứng lên giữ lửa giữa dòng xoay.
Từng bước mạnh, từng quyết định thật chắc,
Chặn khủng hoảng ngay trước lúc tràn đầy.
Họ là lực lượng đi đầu trong giông tố,
Không run tay, không ngại bụi đường xa.
Nghe năng lượng co lại là lập tức bước ra,
Gỡ điểm nghẽn trước khi thành bão lớn.
Họ gửi tốc độ vào từng mệnh lệnh,
Biến hỗn loạn thành mạch lạc rõ ràng.
Đẩy tiến độ trở về đúng quỹ đạo,
Như bản lĩnh của người giữ nhịp khang trang.
Dẫu dòng đời đôi lúc cuộn xoáy,
Họ vẫn bình tâm – như ngọn lửa trong đêm.
Ngăn drama lan bằng một lời dứt khoát,
Chặn hiểu lầm bằng trí tuệ thật êm.
Họ đứng nơi đầu tuyến – không ai thấy,
Nhưng mỗi lần hệ thống yên, đều có dấu chân họ.
Âm thầm lấy thân mình làm tấm chắn,
Cho cộng đồng được vững nhịp, sáng dòng.
Tốc độ với họ là một lời thề,
Không để bất cứ sự cố nào kéo dài vô cớ.
Không để năng lượng xấu lan như mưa gió,
Không để niềm tin ai rơi vào chỗ tối mờ.
Mỗi lần xung đột, họ là hơi ấm,
Tháo nút thắt bằng sự mạnh – mà rất hiền.
Mỗi cuộc họp gấp, họ là người chốt lại,
Bằng một giọng dứt khoát, rõ luật, rõ quyền.
Họ biết: chỉ cần chậm một nhịp nhỏ,
Cả cộng đồng sẽ phải trả giá nhiều hơn.
Nên từng bước dù nhỏ, đều mang sức nặng
Của trái tim trung thành và lòng kiên nhẫn bền.
Họ biến khó khăn thành bài học quý,
Ghi lại từng điều để đời sau lớn lên.
Để thế hệ mới không lặp lại vấp ngã,
Và đi xa hơn nhờ những dấu chân bền.
Khi Đỏ trỗi dậy, thế giới liền đổi nhịp,
Những cơn gió bất an tan trong phút giây.
Một lời hiệu lệnh – một động tác – một quyết định,
Cũng đủ làm đường đi sáng hơn từng ngày.
Họ là nhịp trống giữ cho đoàn quân tiến,
Là lửa cháy luôn đỏ giữa lòng đêm sâu.
Là sức mạnh giữ hệ thống không gãy vỡ,
Là niềm tự hào của HNI mai sau.
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: KHI ĐỎ TRỖI DẬY
Khi Đỏ trỗi dậy giữa muôn vàn nhịp gấp,
Một tín hiệu vang lên – họ có mặt tức thì.
Không chần chờ, không đợi phút suy nghĩ,
Họ hành động như tia chớp xé ngang trời.
Nhịp hệ thống đôi lúc chùng trong gió nổi,
Đội Đỏ đứng lên giữ lửa giữa dòng xoay.
Từng bước mạnh, từng quyết định thật chắc,
Chặn khủng hoảng ngay trước lúc tràn đầy.
Họ là lực lượng đi đầu trong giông tố,
Không run tay, không ngại bụi đường xa.
Nghe năng lượng co lại là lập tức bước ra,
Gỡ điểm nghẽn trước khi thành bão lớn.
Họ gửi tốc độ vào từng mệnh lệnh,
Biến hỗn loạn thành mạch lạc rõ ràng.
Đẩy tiến độ trở về đúng quỹ đạo,
Như bản lĩnh của người giữ nhịp khang trang.
Dẫu dòng đời đôi lúc cuộn xoáy,
Họ vẫn bình tâm – như ngọn lửa trong đêm.
Ngăn drama lan bằng một lời dứt khoát,
Chặn hiểu lầm bằng trí tuệ thật êm.
Họ đứng nơi đầu tuyến – không ai thấy,
Nhưng mỗi lần hệ thống yên, đều có dấu chân họ.
Âm thầm lấy thân mình làm tấm chắn,
Cho cộng đồng được vững nhịp, sáng dòng.
Tốc độ với họ là một lời thề,
Không để bất cứ sự cố nào kéo dài vô cớ.
Không để năng lượng xấu lan như mưa gió,
Không để niềm tin ai rơi vào chỗ tối mờ.
Mỗi lần xung đột, họ là hơi ấm,
Tháo nút thắt bằng sự mạnh – mà rất hiền.
Mỗi cuộc họp gấp, họ là người chốt lại,
Bằng một giọng dứt khoát, rõ luật, rõ quyền.
Họ biết: chỉ cần chậm một nhịp nhỏ,
Cả cộng đồng sẽ phải trả giá nhiều hơn.
Nên từng bước dù nhỏ, đều mang sức nặng
Của trái tim trung thành và lòng kiên nhẫn bền.
Họ biến khó khăn thành bài học quý,
Ghi lại từng điều để đời sau lớn lên.
Để thế hệ mới không lặp lại vấp ngã,
Và đi xa hơn nhờ những dấu chân bền.
Khi Đỏ trỗi dậy, thế giới liền đổi nhịp,
Những cơn gió bất an tan trong phút giây.
Một lời hiệu lệnh – một động tác – một quyết định,
Cũng đủ làm đường đi sáng hơn từng ngày.
Họ là nhịp trống giữ cho đoàn quân tiến,
Là lửa cháy luôn đỏ giữa lòng đêm sâu.
Là sức mạnh giữ hệ thống không gãy vỡ,
Là niềm tự hào của HNI mai sau.
HNI 11/12:
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: ⭐ KHI ĐỎ TRỖI DẬY
Khi Đỏ trỗi dậy giữa muôn vàn nhịp gấp,
Một tín hiệu vang lên – họ có mặt tức thì.
Không chần chờ, không đợi phút suy nghĩ,
Họ hành động như tia chớp xé ngang trời.
Nhịp hệ thống đôi lúc chùng trong gió nổi,
Đội Đỏ đứng lên giữ lửa giữa dòng xoay.
Từng bước mạnh, từng quyết định thật chắc,
Chặn khủng hoảng ngay trước lúc tràn đầy.
Họ là lực lượng đi đầu trong giông tố,
Không run tay, không ngại bụi đường xa.
Nghe năng lượng co lại là lập tức bước ra,
Gỡ điểm nghẽn trước khi thành bão lớn.
Họ gửi tốc độ vào từng mệnh lệnh,
Biến hỗn loạn thành mạch lạc rõ ràng.
Đẩy tiến độ trở về đúng quỹ đạo,
Như bản lĩnh của người giữ nhịp khang trang.
Dẫu dòng đời đôi lúc cuộn xoáy,
Họ vẫn bình tâm – như ngọn lửa trong đêm.
Ngăn drama lan bằng một lời dứt khoát,
Chặn hiểu lầm bằng trí tuệ thật êm.
Họ đứng nơi đầu tuyến – không ai thấy,
Nhưng mỗi lần hệ thống yên, đều có dấu chân họ.
Âm thầm lấy thân mình làm tấm chắn,
Cho cộng đồng được vững nhịp, sáng dòng.
Tốc độ với họ là một lời thề,
Không để bất cứ sự cố nào kéo dài vô cớ.
Không để năng lượng xấu lan như mưa gió,
Không để niềm tin ai rơi vào chỗ tối mờ.
Mỗi lần xung đột, họ là hơi ấm,
Tháo nút thắt bằng sự mạnh – mà rất hiền.
Mỗi cuộc họp gấp, họ là người chốt lại,
Bằng một giọng dứt khoát, rõ luật, rõ quyền.
Họ biết: chỉ cần chậm một nhịp nhỏ,
Cả cộng đồng sẽ phải trả giá nhiều hơn.
Nên từng bước dù nhỏ, đều mang sức nặng
Của trái tim trung thành và lòng kiên nhẫn bền.
Họ biến khó khăn thành bài học quý,
Ghi lại từng điều để đời sau lớn lên.
Để thế hệ mới không lặp lại vấp ngã,
Và đi xa hơn nhờ những dấu chân bền.
Khi Đỏ trỗi dậy, thế giới liền đổi nhịp,
Những cơn gió bất an tan trong phút giây.
Một lời hiệu lệnh – một động tác – một quyết định,
Cũng đủ làm đường đi sáng hơn từng ngày.
Họ là nhịp trống giữ cho đoàn quân tiến,
Là lửa cháy luôn đỏ giữa lòng đêm sâu.
Là sức mạnh giữ hệ thống không gãy vỡ,
Là niềm tự hào của HNI mai sau.