HNI 11/12:
**BÀI THƠ CHƯƠNG 29: “NGƯỜI NÂNG TẦN SỐ CHO CẢ BẦU TRỜI”**
Không phải ánh sáng nào cũng làm người ta nhìn thấy đường
Có ánh sáng chỉ để giúp trái tim mở ra
Và đó là thứ ánh sáng
Mà người mang tần số cao luôn tỏa.

Họ không cố dạy ai điều gì
Nhưng sự hiện diện của họ
Làm người đối diện tự muốn trở nên tốt hơn.

Họ không nói nhiều
Nhưng mỗi câu nói của họ
Rơi xuống như giọt nước vào mặt hồ
Lặng nhưng lan xa.

Họ bước nhẹ
Mà để lại dấu êm
Như gió chạm vào lá non
Không ai nhìn thấy
Nhưng cây vẫn lớn lên mỗi ngày.

Người tần số cao
Không mang hào quang
Họ mang bình an.
Bước họ đi đến đâu
Không gian nơi đó lắng lại.

Một nhóm có thể nóng
Nhưng họ làm dịu.
Một cuộc họp có thể căng
Nhưng họ làm mềm.
Một trái tim đang rối
Họ làm sáng.

Họ là tấm gương không phán xét
Khi người khác soi vào
Tự thấy phần bóng tối của chính mình
Và nhẹ nhàng đặt nó xuống.

Họ không ép ai thay đổi
Nhưng khiến ai đứng gần
Cũng muốn nâng tầng chính bản thân mình.

Khi họ nói
Người ta nghe bằng linh hồn
Khi họ im lặng
Người ta vẫn cảm thấy an toàn.

Tần số của họ
Không đi qua tai
Mà đi thẳng vào trái tim người đối diện
Như một dòng nước trong
Rửa trôi những ồn ào thừa thãi.

Họ nâng mình
Và bằng cách đó
Họ nâng luôn cả cộng đồng.
Họ sáng cho mình
Và bằng cách đó
Họ thắp sáng cả một thế hệ.

Và ngày họ truyền được tần số của mình cho người khác
HNI lại có thêm một ngọn đèn
Để đi tiếp con đường 100 năm
Không sợ tối.
HNI 11/12: 🌟 **BÀI THƠ CHƯƠNG 29: “NGƯỜI NÂNG TẦN SỐ CHO CẢ BẦU TRỜI”** Không phải ánh sáng nào cũng làm người ta nhìn thấy đường Có ánh sáng chỉ để giúp trái tim mở ra Và đó là thứ ánh sáng Mà người mang tần số cao luôn tỏa. Họ không cố dạy ai điều gì Nhưng sự hiện diện của họ Làm người đối diện tự muốn trở nên tốt hơn. Họ không nói nhiều Nhưng mỗi câu nói của họ Rơi xuống như giọt nước vào mặt hồ Lặng nhưng lan xa. Họ bước nhẹ Mà để lại dấu êm Như gió chạm vào lá non Không ai nhìn thấy Nhưng cây vẫn lớn lên mỗi ngày. Người tần số cao Không mang hào quang Họ mang bình an. Bước họ đi đến đâu Không gian nơi đó lắng lại. Một nhóm có thể nóng Nhưng họ làm dịu. Một cuộc họp có thể căng Nhưng họ làm mềm. Một trái tim đang rối Họ làm sáng. Họ là tấm gương không phán xét Khi người khác soi vào Tự thấy phần bóng tối của chính mình Và nhẹ nhàng đặt nó xuống. Họ không ép ai thay đổi Nhưng khiến ai đứng gần Cũng muốn nâng tầng chính bản thân mình. Khi họ nói Người ta nghe bằng linh hồn Khi họ im lặng Người ta vẫn cảm thấy an toàn. Tần số của họ Không đi qua tai Mà đi thẳng vào trái tim người đối diện Như một dòng nước trong Rửa trôi những ồn ào thừa thãi. Họ nâng mình Và bằng cách đó Họ nâng luôn cả cộng đồng. Họ sáng cho mình Và bằng cách đó Họ thắp sáng cả một thế hệ. Và ngày họ truyền được tần số của mình cho người khác HNI lại có thêm một ngọn đèn Để đi tiếp con đường 100 năm Không sợ tối.
Like
Love
6
0 Comments 0 Shares