HNI 11/12:
**BÀI THƠ CHƯƠNG 26: “NGƯỜI GIỮ BÌNH AN GIỮA NGÀN RUNG ĐỘNG”**
Có những vết thương không ai nhìn thấy
Nhưng Đội Xanh nhìn được
Không bằng mắt
Mà bằng trái tim biết lắng nghe tần số.

Có những âm vang rất nhỏ
Của nỗi buồn chưa gọi thành tên
Nhưng Đội Xanh chạm vào được
Như cách gió khẽ chạm mặt hồ
Không để lại dấu
Nhưng làm nước lặng hơn.

Họ không chữa lành bằng lời khuyên
Họ chữa lành bằng sự hiện diện
Nhẹ như hơi thở
Nhưng đủ nâng cả cộng đồng vượt qua một ngày nặng nề.

Khi năng lượng chung chao đảo
Họ là người giữ trục
Khi cảm xúc tập thể xuống đáy
Họ là người nâng nhịp
Khi cộng đồng va vào nhau
Họ là người ngồi xuống trước tiên.

Đội Xanh không chữa tổn thương
Họ đánh thức sự sáng trong mỗi người
Để chính người đó tự bước ra khỏi bóng tối của mình.

Những lặng im của họ
Là khoảng không để người khác thở
Những cái gật đầu của họ
Là phép lành khiến trái tim mềm lại
Những câu hỏi họ đặt ra
Dẫn con người quay về gốc rễ.

Đội Xanh không muốn trở thành anh hùng
Họ chỉ muốn cộng đồng không đau thêm
Không sụp đổ từ những điều nhỏ
Không đánh mất nhau vì những hiểu lầm vô thức.

Họ là tấm lưới năng lượng
Đỡ lấy những linh hồn đang rơi
Họ là giọt nước
Làm dịu lửa giận
Họ là hạt mầm
Nhắc rằng ai cũng có thể bắt đầu lại.

Và khi cả hệ thống đứng vững
Không ai nghĩ đến họ
Nhưng khi hệ thống rung lên
Họ là người nghe đầu tiên.

Đội Xanh không đi tìm bình an
Họ tạo ra bình an
Từ chính sự tĩnh lặng
Của những trái tim đã học cách không sợ biến động.

Và vì họ
HNI có thể đi xa
Không chỉ mạnh
Mà còn lành
Không chỉ nhanh
Mà còn vững
Không chỉ lớn
Mà còn đẹp.
HNI 11/12: 🌿 **BÀI THƠ CHƯƠNG 26: “NGƯỜI GIỮ BÌNH AN GIỮA NGÀN RUNG ĐỘNG”** Có những vết thương không ai nhìn thấy Nhưng Đội Xanh nhìn được Không bằng mắt Mà bằng trái tim biết lắng nghe tần số. Có những âm vang rất nhỏ Của nỗi buồn chưa gọi thành tên Nhưng Đội Xanh chạm vào được Như cách gió khẽ chạm mặt hồ Không để lại dấu Nhưng làm nước lặng hơn. Họ không chữa lành bằng lời khuyên Họ chữa lành bằng sự hiện diện Nhẹ như hơi thở Nhưng đủ nâng cả cộng đồng vượt qua một ngày nặng nề. Khi năng lượng chung chao đảo Họ là người giữ trục Khi cảm xúc tập thể xuống đáy Họ là người nâng nhịp Khi cộng đồng va vào nhau Họ là người ngồi xuống trước tiên. Đội Xanh không chữa tổn thương Họ đánh thức sự sáng trong mỗi người Để chính người đó tự bước ra khỏi bóng tối của mình. Những lặng im của họ Là khoảng không để người khác thở Những cái gật đầu của họ Là phép lành khiến trái tim mềm lại Những câu hỏi họ đặt ra Dẫn con người quay về gốc rễ. Đội Xanh không muốn trở thành anh hùng Họ chỉ muốn cộng đồng không đau thêm Không sụp đổ từ những điều nhỏ Không đánh mất nhau vì những hiểu lầm vô thức. Họ là tấm lưới năng lượng Đỡ lấy những linh hồn đang rơi Họ là giọt nước Làm dịu lửa giận Họ là hạt mầm Nhắc rằng ai cũng có thể bắt đầu lại. Và khi cả hệ thống đứng vững Không ai nghĩ đến họ Nhưng khi hệ thống rung lên Họ là người nghe đầu tiên. Đội Xanh không đi tìm bình an Họ tạo ra bình an Từ chính sự tĩnh lặng Của những trái tim đã học cách không sợ biến động. Và vì họ HNI có thể đi xa Không chỉ mạnh Mà còn lành Không chỉ nhanh Mà còn vững Không chỉ lớn Mà còn đẹp.
Like
Love
6
0 Comments 0 Shares