HNI 11-12 - B16
**BÀI THƠ CHƯƠNG 37: NGƯỜI NÂNG TẦN SỐ CHO CỘNG ĐỒNG**

Họ đến như ánh nắng mỏng đầu ngày,
Chạm vào tim người khác bằng sự dịu dàng không tiếng động.
Không cần nói nhiều, họ cũng đủ khiến lòng ai lắng lại,
Như giọt nước rơi xuống ao – bình yên lan rộng.

Họ lắng nghe không phải để đáp lại,
Mà để hiểu điều người khác không thể nói ra.
Một hơi thở dài, một ánh nhìn xa xăm,
Cũng đủ để họ biết ai đang cần một bờ vai vững chãi.

Họ là những người giữ nhịp của cộng đồng,
Giữ trái tim mọi người khỏi những phút lệch pha cảm xúc.
Khi ai đó rơi xuống vùng tối của nỗi buồn,
Họ là bàn tay đưa ra – nâng nhẹ mà không thúc.

Họ xuất hiện khi niềm tin ai đó cạn dần,
Như ngọn nến thắp lên trong căn phòng thiếu sáng.
Sự hiện diện của họ là một dạng năng lượng lạ,
Làm người mệt cũng thấy muốn đứng lên, mạnh mẽ và sẵn sàng.

Họ hiểu cảm xúc là dòng sông không đứng yên,
Nên không cố ép ai phải vui khi tâm họ đang trĩu nặng.
Họ để người khác buồn – nhưng không để họ chìm xuống,
Họ để người khác khóc – nhưng không để họ đơn độc trong khoảng lặng.

Họ kết nối bằng trái tim không phán xét,
Nhìn thấy tổn thương nhưng không bao giờ trách móc ai.
Với họ, mỗi linh hồn đều mang theo một hành trình,
Và mọi câu chuyện đều đáng được lắng nghe một lần trong đời.

Họ chữa lành không phải bằng lời dạy,
Mà bằng ánh mắt nói rằng: “Tôi ở đây, đừng sợ.”
Một vòng tay ấm, một tin nhắn đúng lúc,
Cũng đủ làm trái tim người khác bớt bơ vơ.

Khi cộng đồng dao động bởi áp lực cuộc sống,
Họ là người giữ cho năng lượng đừng rơi xuống quá thấp.
Họ thổi luồng sinh khí vào những tâm hồn cạn kiệt,
Giúp mọi người tìm lại niềm vui – điều tưởng như đã mất.

Mỗi khi ai đó muốn bỏ cuộc nửa chừng,
Họ nhắc nhẹ: “Hãy nhớ lý do mình bắt đầu.”
Một lời nhỏ thôi nhưng đủ sức xoay chuyển,
Vì nó được nói từ một trái tim yêu thương thật sâu.

Và trong hành trình 100 năm của HNI,
Họ là tầng năng lượng không thể thay thế.
Nếu những nhà lãnh đạo tạo nên con đường,
Thì họ là người giữ bước chân mọi người luôn mạnh mẽ.

Họ gieo hạt bình an trong từng góc nhỏ,
Để nỗi buồn nào cũng tìm được lối đi ra.
Trong họ có sự an yên mà người khác muốn dựa,
Có tấm lòng rộng đến mức ôm được cả phong ba.

Một cộng đồng trường tồn không chỉ vì chiến lược,
Mà vì có những người thắp sáng trái tim nhau mỗi ngày.
Họ chính là linh hồn của mô hình 5 tầng cảm xúc,
Là ánh sáng giúp HNI luôn vững chãi – dù ngày nắng hay đêm say.
HNI 11-12 - B16 ⭐⭐⭐ 🌿 **BÀI THƠ CHƯƠNG 37: NGƯỜI NÂNG TẦN SỐ CHO CỘNG ĐỒNG** Họ đến như ánh nắng mỏng đầu ngày, Chạm vào tim người khác bằng sự dịu dàng không tiếng động. Không cần nói nhiều, họ cũng đủ khiến lòng ai lắng lại, Như giọt nước rơi xuống ao – bình yên lan rộng. Họ lắng nghe không phải để đáp lại, Mà để hiểu điều người khác không thể nói ra. Một hơi thở dài, một ánh nhìn xa xăm, Cũng đủ để họ biết ai đang cần một bờ vai vững chãi. Họ là những người giữ nhịp của cộng đồng, Giữ trái tim mọi người khỏi những phút lệch pha cảm xúc. Khi ai đó rơi xuống vùng tối của nỗi buồn, Họ là bàn tay đưa ra – nâng nhẹ mà không thúc. Họ xuất hiện khi niềm tin ai đó cạn dần, Như ngọn nến thắp lên trong căn phòng thiếu sáng. Sự hiện diện của họ là một dạng năng lượng lạ, Làm người mệt cũng thấy muốn đứng lên, mạnh mẽ và sẵn sàng. Họ hiểu cảm xúc là dòng sông không đứng yên, Nên không cố ép ai phải vui khi tâm họ đang trĩu nặng. Họ để người khác buồn – nhưng không để họ chìm xuống, Họ để người khác khóc – nhưng không để họ đơn độc trong khoảng lặng. Họ kết nối bằng trái tim không phán xét, Nhìn thấy tổn thương nhưng không bao giờ trách móc ai. Với họ, mỗi linh hồn đều mang theo một hành trình, Và mọi câu chuyện đều đáng được lắng nghe một lần trong đời. Họ chữa lành không phải bằng lời dạy, Mà bằng ánh mắt nói rằng: “Tôi ở đây, đừng sợ.” Một vòng tay ấm, một tin nhắn đúng lúc, Cũng đủ làm trái tim người khác bớt bơ vơ. Khi cộng đồng dao động bởi áp lực cuộc sống, Họ là người giữ cho năng lượng đừng rơi xuống quá thấp. Họ thổi luồng sinh khí vào những tâm hồn cạn kiệt, Giúp mọi người tìm lại niềm vui – điều tưởng như đã mất. Mỗi khi ai đó muốn bỏ cuộc nửa chừng, Họ nhắc nhẹ: “Hãy nhớ lý do mình bắt đầu.” Một lời nhỏ thôi nhưng đủ sức xoay chuyển, Vì nó được nói từ một trái tim yêu thương thật sâu. Và trong hành trình 100 năm của HNI, Họ là tầng năng lượng không thể thay thế. Nếu những nhà lãnh đạo tạo nên con đường, Thì họ là người giữ bước chân mọi người luôn mạnh mẽ. Họ gieo hạt bình an trong từng góc nhỏ, Để nỗi buồn nào cũng tìm được lối đi ra. Trong họ có sự an yên mà người khác muốn dựa, Có tấm lòng rộng đến mức ôm được cả phong ba. Một cộng đồng trường tồn không chỉ vì chiến lược, Mà vì có những người thắp sáng trái tim nhau mỗi ngày. Họ chính là linh hồn của mô hình 5 tầng cảm xúc, Là ánh sáng giúp HNI luôn vững chãi – dù ngày nắng hay đêm say.
Like
Love
Haha
8
0 Bình luận 0 Chia sẽ