HNI 16/12 - B25
BÀI THƠ CHƯƠNG 15 :
GIẢI THOÁT VÀ TỰ DO
– ĐIỂM HỘI TỤ CỦA MỌI CON ĐƯỜNG TÂM LINH
Mọi con đường đều đi qua khổ nạn,
Nhưng đích đến chỉ có một mà thôi.
Không phải lên trời hay thành thánh,
Mà là tự do giữa kiếp làm người.
Giải thoát không nằm nơi trốn chạy,
Cũng chẳng ở tương lai xa xôi.
Là khi ta thôi bị trói buộc
Bởi sợ hãi, tham cầu, hơn – thua đời.
Người tự do vẫn sống giữa trần thế,
Nhưng lòng không mắc kẹt buồn – vui.
Đến thì đến, đi thì đi nhẹ,
Như mây bay không níu bầu trời.
Khi không còn gì cần nắm giữ,
Cũng chẳng còn ai để chống – tranh.
Mọi con đường tâm linh gặp nhau
Ở khoảnh khắc tâm rỗng rang – sáng lành.
BÀI THƠ CHƯƠNG 15 :
GIẢI THOÁT VÀ TỰ DO
– ĐIỂM HỘI TỤ CỦA MỌI CON ĐƯỜNG TÂM LINH
Mọi con đường đều đi qua khổ nạn,
Nhưng đích đến chỉ có một mà thôi.
Không phải lên trời hay thành thánh,
Mà là tự do giữa kiếp làm người.
Giải thoát không nằm nơi trốn chạy,
Cũng chẳng ở tương lai xa xôi.
Là khi ta thôi bị trói buộc
Bởi sợ hãi, tham cầu, hơn – thua đời.
Người tự do vẫn sống giữa trần thế,
Nhưng lòng không mắc kẹt buồn – vui.
Đến thì đến, đi thì đi nhẹ,
Như mây bay không níu bầu trời.
Khi không còn gì cần nắm giữ,
Cũng chẳng còn ai để chống – tranh.
Mọi con đường tâm linh gặp nhau
Ở khoảnh khắc tâm rỗng rang – sáng lành.
HNI 16/12 - B25 📕
📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 15 :
GIẢI THOÁT VÀ TỰ DO
– ĐIỂM HỘI TỤ CỦA MỌI CON ĐƯỜNG TÂM LINH
Mọi con đường đều đi qua khổ nạn,
Nhưng đích đến chỉ có một mà thôi.
Không phải lên trời hay thành thánh,
Mà là tự do giữa kiếp làm người.
Giải thoát không nằm nơi trốn chạy,
Cũng chẳng ở tương lai xa xôi.
Là khi ta thôi bị trói buộc
Bởi sợ hãi, tham cầu, hơn – thua đời.
Người tự do vẫn sống giữa trần thế,
Nhưng lòng không mắc kẹt buồn – vui.
Đến thì đến, đi thì đi nhẹ,
Như mây bay không níu bầu trời.
Khi không còn gì cần nắm giữ,
Cũng chẳng còn ai để chống – tranh.
Mọi con đường tâm linh gặp nhau
Ở khoảnh khắc tâm rỗng rang – sáng lành.