HNI 16/12 -
BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : ĐẠO VÀ LUẬT:
SỰ VẬN HÀNH VÔ HÌNH TẠO NÊN TRẬT TỰ HỮU HÌNH
Giữa khoảng không sâu thẳm của trời đất,
Có những dòng luật chảy không bao giờ ngừng.
Không sắc – không thanh – chẳng hề hiện bóng hình,
Nhưng sắp đặt trật tự cho muôn loài an trú.
Đạo là gốc – Luật là nhịp điệu,
Một tĩnh lặng, một vận hành, một giao hòa.
Tựa như bầu trời ôm lấy áng mây qua,
Không can thiệp mà vẫn gìn giữ được hình hài của chúng.
Luật vận hành chẳng thiên vị ai,
Như mặt trời không ngừng ban ánh sáng.
Thuận theo nó, đời nở hoa nhẹ nhàng;
Nghịch cùng nó, bước chân ta hóa nặng.
Đạo thì vô hình – nhưng Luật thì hữu dụng,
Nâng từng ngày ta sống đúng đường đi.
Giống như chiếc la bàn vô ngôn mà diệu kỳ,
Chỉ một hướng: trở về điều chân thật.
Vạn vật trông bình lặng ngoài mắt thấy,
Nhưng bên trong là mạng lưới nhiệm mầu.
Mỗi ý nghĩ – mỗi hành vi – mỗi niệm khởi sâu,
Đều chạm vào sợi chỉ vô hình đang dệt đời ta thành số phận.
Khi hiểu Đạo – ta thôi hỏi “vì sao”,
Chỉ lắng nghe những nguyên lý âm thầm chuyển động.
Khi biết Luật – ta bớt đi bao hoài nghi hỗn loạn,
Vì biết trật tự vũ trụ luôn công bằng từ vô lượng kiếp.
Hãy bước nhẹ như người hiểu nhịp Đạo – Luật lồng nhau,
Hãy sống chậm để nghe tiếng thì thầm của bản thể.
Ngày ta hòa mình vào dòng vận hành ấy,
Cuộc đời sẽ sáng tựa vì sao đứng đúng chỗ trên trời.
Đọc thêm
HNI 16/12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : ĐẠO VÀ LUẬT: SỰ VẬN HÀNH VÔ HÌNH TẠO NÊN TRẬT TỰ HỮU HÌNH Giữa khoảng không sâu thẳm của trời đất, Có những dòng luật chảy không bao giờ ngừng. Không sắc – không thanh – chẳng hề hiện bóng hình, Nhưng sắp đặt trật tự cho muôn loài an trú. Đạo là gốc – Luật là nhịp điệu, Một tĩnh lặng, một vận hành, một giao hòa. Tựa như bầu trời ôm lấy áng mây qua, Không can thiệp mà vẫn gìn giữ được hình hài của chúng. Luật vận hành chẳng thiên vị ai, Như mặt trời không ngừng ban ánh sáng. Thuận theo nó, đời nở hoa nhẹ nhàng; Nghịch cùng nó, bước chân ta hóa nặng. Đạo thì vô hình – nhưng Luật thì hữu dụng, Nâng từng ngày ta sống đúng đường đi. Giống như chiếc la bàn vô ngôn mà diệu kỳ, Chỉ một hướng: trở về điều chân thật. Vạn vật trông bình lặng ngoài mắt thấy, Nhưng bên trong là mạng lưới nhiệm mầu. Mỗi ý nghĩ – mỗi hành vi – mỗi niệm khởi sâu, Đều chạm vào sợi chỉ vô hình đang dệt đời ta thành số phận. Khi hiểu Đạo – ta thôi hỏi “vì sao”, Chỉ lắng nghe những nguyên lý âm thầm chuyển động. Khi biết Luật – ta bớt đi bao hoài nghi hỗn loạn, Vì biết trật tự vũ trụ luôn công bằng từ vô lượng kiếp. Hãy bước nhẹ như người hiểu nhịp Đạo – Luật lồng nhau, Hãy sống chậm để nghe tiếng thì thầm của bản thể. Ngày ta hòa mình vào dòng vận hành ấy, Cuộc đời sẽ sáng tựa vì sao đứng đúng chỗ trên trời. Đọc thêm
Love
Haha
Angry
8
0 Comments 0 Shares