HNI 16/12 -
BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
Đọc thêm
BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
Đọc thêm
HNI 16/12 -
BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
Đọc thêm