HNI 17/12 - B1
BÀI THƠ CHƯƠNG 19 :
KHAI MINH TÂM LINH
– NGHỊCH LÝ GIỮA HÌNH TƯỚNG VÀ CHÂN LÝ
Hình tướng sinh ra để chỉ đường,
Nhưng chân lý thì không có dáng hình.
Ngón tay giơ lên hướng về mặt trăng,
Không phải để con người thờ phụng ngón tay mình.
Khi tâm còn non, cần khuôn và nếp,
Cần biểu tượng để học cách quay về.
Nhưng nếu dừng lại nơi hình tướng,
Thì cả đời đứng trước cửa mà chưa hề đi mê.
Chân lý không nằm trong lời định nghĩa,
Cũng chẳng trú trong tượng thờ hay kinh văn.
Nó hiện ra khi tâm người lắng lại,
Và sự thật tự nói bằng im lặng sâu thẳm.
Nghịch lý của con đường tâm linh,
Là phải mượn hình để vượt khỏi hình.
Phải đi qua niềm tin để thấy rõ,
Rằng không niềm tin nào thay được chính mình.
Khai minh không phải là có thêm tri thức,
Mà là buông xuống những gì che mờ.
Khi hình tướng hoàn thành vai trò của nó,
Chân lý hiển lộ – giản dị – không ngờ.
HNI 17/12 - B1 📕 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 19 : KHAI MINH TÂM LINH – NGHỊCH LÝ GIỮA HÌNH TƯỚNG VÀ CHÂN LÝ Hình tướng sinh ra để chỉ đường, Nhưng chân lý thì không có dáng hình. Ngón tay giơ lên hướng về mặt trăng, Không phải để con người thờ phụng ngón tay mình. Khi tâm còn non, cần khuôn và nếp, Cần biểu tượng để học cách quay về. Nhưng nếu dừng lại nơi hình tướng, Thì cả đời đứng trước cửa mà chưa hề đi mê. Chân lý không nằm trong lời định nghĩa, Cũng chẳng trú trong tượng thờ hay kinh văn. Nó hiện ra khi tâm người lắng lại, Và sự thật tự nói bằng im lặng sâu thẳm. Nghịch lý của con đường tâm linh, Là phải mượn hình để vượt khỏi hình. Phải đi qua niềm tin để thấy rõ, Rằng không niềm tin nào thay được chính mình. Khai minh không phải là có thêm tri thức, Mà là buông xuống những gì che mờ. Khi hình tướng hoàn thành vai trò của nó, Chân lý hiển lộ – giản dị – không ngờ.
Love
Angry
Like
5
0 Comments 0 Shares