HNI 17/12 - B2
BÀI THƠ CHƯƠNG 17 :
VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO
TRONG ĐẠO ĐỨC XÃ HỘI
Khi luật pháp chưa kịp chạm đến lương tâm,
Tôn giáo đã lên tiếng bằng điều thiện.
Không phải để phán xét hay trừng phạt,
Mà để nhắc con người nhớ cách làm người hiền.
Từ giới răn, nhân ái đến từ bi,
Đều gieo mầm tự chủ trong tâm thức.
Dạy con người biết dừng trước ham muốn,
Biết sống vì nhau, không chỉ vì mình.
Tôn giáo không thay thế trách nhiệm cá nhân,
Cũng không đứng trên đời sống thế tục.
Nó giữ đạo đức khỏi trôi vào hư vô,
Khi vật chất lên ngôi, lòng người rạn nứt.
Nhưng khi đạo đức chỉ còn hình thức,
Và niềm tin bị dùng để kiểm soát con người,
Thì tôn giáo đánh mất vai trò khai sáng,
Trở thành chiếc bóng của quyền lực mà thôi.
Giá trị thật của tôn giáo nằm ở chỗ,
Khi không cần ai nhìn vẫn sống ngay lành.
Một xã hội mạnh không nhờ sợ hãi,
Mà nhờ lương tâm thức tỉnh từ bên trong mỗi người.
BÀI THƠ CHƯƠNG 17 :
VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO
TRONG ĐẠO ĐỨC XÃ HỘI
Khi luật pháp chưa kịp chạm đến lương tâm,
Tôn giáo đã lên tiếng bằng điều thiện.
Không phải để phán xét hay trừng phạt,
Mà để nhắc con người nhớ cách làm người hiền.
Từ giới răn, nhân ái đến từ bi,
Đều gieo mầm tự chủ trong tâm thức.
Dạy con người biết dừng trước ham muốn,
Biết sống vì nhau, không chỉ vì mình.
Tôn giáo không thay thế trách nhiệm cá nhân,
Cũng không đứng trên đời sống thế tục.
Nó giữ đạo đức khỏi trôi vào hư vô,
Khi vật chất lên ngôi, lòng người rạn nứt.
Nhưng khi đạo đức chỉ còn hình thức,
Và niềm tin bị dùng để kiểm soát con người,
Thì tôn giáo đánh mất vai trò khai sáng,
Trở thành chiếc bóng của quyền lực mà thôi.
Giá trị thật của tôn giáo nằm ở chỗ,
Khi không cần ai nhìn vẫn sống ngay lành.
Một xã hội mạnh không nhờ sợ hãi,
Mà nhờ lương tâm thức tỉnh từ bên trong mỗi người.
HNI 17/12 - B2 📕
📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 17 :
VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO
TRONG ĐẠO ĐỨC XÃ HỘI
Khi luật pháp chưa kịp chạm đến lương tâm,
Tôn giáo đã lên tiếng bằng điều thiện.
Không phải để phán xét hay trừng phạt,
Mà để nhắc con người nhớ cách làm người hiền.
Từ giới răn, nhân ái đến từ bi,
Đều gieo mầm tự chủ trong tâm thức.
Dạy con người biết dừng trước ham muốn,
Biết sống vì nhau, không chỉ vì mình.
Tôn giáo không thay thế trách nhiệm cá nhân,
Cũng không đứng trên đời sống thế tục.
Nó giữ đạo đức khỏi trôi vào hư vô,
Khi vật chất lên ngôi, lòng người rạn nứt.
Nhưng khi đạo đức chỉ còn hình thức,
Và niềm tin bị dùng để kiểm soát con người,
Thì tôn giáo đánh mất vai trò khai sáng,
Trở thành chiếc bóng của quyền lực mà thôi.
Giá trị thật của tôn giáo nằm ở chỗ,
Khi không cần ai nhìn vẫn sống ngay lành.
Một xã hội mạnh không nhờ sợ hãi,
Mà nhờ lương tâm thức tỉnh từ bên trong mỗi người.