HNI 17/12 - B8
CHƯƠNG 24:
NĂNG LƯỢNG CẢM XÚC VÀ SỨC MẠNH SÁNG TẠO THỰC TẠI
Con người không chỉ sống bằng suy nghĩ.
Con người sống bằng năng lượng cảm xúc.
Nếu tư tưởng là bản thiết kế của thực tại, thì cảm xúc chính là dòng điện thổi sự sống vào bản thiết kế đó. Một ý nghĩ dù cao đẹp đến đâu, nếu không được nuôi dưỡng bằng cảm xúc tương ứng, vẫn chỉ là một ý niệm treo lơ lửng trong không gian tinh thần. Ngược lại, một cảm xúc mạnh mẽ – dù tích cực hay tiêu cực – có thể định hình đời sống của một con người trong nhiều năm, thậm chí nhiều kiếp.
1. Cảm xúc – ngôn ngữ của năng lượng
Cảm xúc không chỉ là phản ứng tâm lý. Ở tầng sâu hơn, cảm xúc là sóng rung năng lượng phát sinh từ sự tương tác giữa ý thức và trải nghiệm. Mỗi cảm xúc mang một tần số riêng, một “chữ ký năng lượng” riêng, tác động trực tiếp lên trường sinh học của con người và cộng hưởng với trường năng lượng của vũ trụ.
Niềm vui, lòng biết ơn, tình yêu, sự an nhiên… mang tần số mở rộng, lan tỏa, hài hòa.
Sợ hãi, giận dữ, tội lỗi, ghen ghét… mang tần số co rút, nặng nề, chia cắt.
Con người không chỉ có cảm xúc – con người trở thành cảm xúc mà mình thường xuyên nuôi dưỡng.
Điều này lý giải vì sao hai người ở cùng hoàn cảnh nhưng lại có hai số phận khác nhau. Không phải vì hoàn cảnh, mà vì trường cảm xúc nền mà họ đang sống cùng mỗi ngày.
2. Trường cảm xúc nền – nơi thực tại được sinh ra
Mỗi con người đều có một “trường cảm xúc nền” – trạng thái cảm xúc chủ đạo mà họ quen thuộc đến mức coi đó là “bình thường”. Có người sống nền trong lo âu. Có người sống nền trong khát khao chứng minh. Có người sống nền trong bình an.
Trường cảm xúc nền này chính là nam châm hút thực tại.
Vũ trụ không phản hồi lời nói, không phản hồi mong muốn, thậm chí không phản hồi suy nghĩ thoáng qua. Vũ trụ phản hồi trạng thái rung động ổn địnhcủa một con người.
Một người luôn miệng nói “tôi muốn hạnh phúc”, nhưng trường cảm xúc nền là bất an, sợ mất mát, nghi ngờ… thì thực tại được tạo ra vẫn là những hoàn cảnh củng cố bất an đó. Không phả
HNI 17/12 - B8 🌺 🌺CHƯƠNG 24: NĂNG LƯỢNG CẢM XÚC VÀ SỨC MẠNH SÁNG TẠO THỰC TẠI Con người không chỉ sống bằng suy nghĩ. Con người sống bằng năng lượng cảm xúc. Nếu tư tưởng là bản thiết kế của thực tại, thì cảm xúc chính là dòng điện thổi sự sống vào bản thiết kế đó. Một ý nghĩ dù cao đẹp đến đâu, nếu không được nuôi dưỡng bằng cảm xúc tương ứng, vẫn chỉ là một ý niệm treo lơ lửng trong không gian tinh thần. Ngược lại, một cảm xúc mạnh mẽ – dù tích cực hay tiêu cực – có thể định hình đời sống của một con người trong nhiều năm, thậm chí nhiều kiếp. 1. Cảm xúc – ngôn ngữ của năng lượng Cảm xúc không chỉ là phản ứng tâm lý. Ở tầng sâu hơn, cảm xúc là sóng rung năng lượng phát sinh từ sự tương tác giữa ý thức và trải nghiệm. Mỗi cảm xúc mang một tần số riêng, một “chữ ký năng lượng” riêng, tác động trực tiếp lên trường sinh học của con người và cộng hưởng với trường năng lượng của vũ trụ. Niềm vui, lòng biết ơn, tình yêu, sự an nhiên… mang tần số mở rộng, lan tỏa, hài hòa. Sợ hãi, giận dữ, tội lỗi, ghen ghét… mang tần số co rút, nặng nề, chia cắt. Con người không chỉ có cảm xúc – con người trở thành cảm xúc mà mình thường xuyên nuôi dưỡng. Điều này lý giải vì sao hai người ở cùng hoàn cảnh nhưng lại có hai số phận khác nhau. Không phải vì hoàn cảnh, mà vì trường cảm xúc nền mà họ đang sống cùng mỗi ngày. 2. Trường cảm xúc nền – nơi thực tại được sinh ra Mỗi con người đều có một “trường cảm xúc nền” – trạng thái cảm xúc chủ đạo mà họ quen thuộc đến mức coi đó là “bình thường”. Có người sống nền trong lo âu. Có người sống nền trong khát khao chứng minh. Có người sống nền trong bình an. Trường cảm xúc nền này chính là nam châm hút thực tại. Vũ trụ không phản hồi lời nói, không phản hồi mong muốn, thậm chí không phản hồi suy nghĩ thoáng qua. Vũ trụ phản hồi trạng thái rung động ổn địnhcủa một con người. Một người luôn miệng nói “tôi muốn hạnh phúc”, nhưng trường cảm xúc nền là bất an, sợ mất mát, nghi ngờ… thì thực tại được tạo ra vẫn là những hoàn cảnh củng cố bất an đó. Không phả
Love
Like
Angry
6
1 Comments 0 Shares