HNI 17/12 - B13
CHƯƠNG 29
SỨ MỆNH LINH HỒN – MỖI NGƯỜI LÀ MỘT MẮT XÍCH CỦA TRỜI
Con người thường hỏi: “Ta sinh ra để làm gì?”
Câu hỏi ấy vang lên trong những đêm tĩnh lặng, trong những khoảnh khắc mất phương hướng, và cả khi ta đã có trong tay gần như mọi thứ mà đời người vẫn gọi là thành công. Đó không chỉ là câu hỏi của trí óc, mà là tiếng gọi sâu thẳm từ linh hồn – một lời nhắc rằng sự tồn tại của ta không hề ngẫu nhiên.
1. Không có linh hồn nào sinh ra vô nghĩa
Trong trật tự vũ trụ, không có điều gì là thừa thãi. Mỗi vì sao có quỹ đạo của nó. Mỗi giọt nước có vai trò của nó trong vòng tuần hoàn. Và mỗi linh hồn khi bước vào cõi đời đều mang theo một sứ mệnh riêng biệt, dù lớn hay nhỏ, dù hiển lộ hay thầm lặng.
Con người quen đo giá trị bằng danh tiếng, quyền lực, tiền bạc hay ảnh hưởng xã hội. Nhưng Trời – hay Nguồn Sáng Vô Hạn – không nhìn như vậy. Trời nhìn vào sự rung động mà một linh hồn mang đến cho thế giới:
Một người mẹ nuôi dưỡng con bằng tình thương vô điều kiện.
Một người lao công quét sạch con đường trong thầm lặng.
Một người lắng nghe và an ủi ai đó đang tuyệt vọng.
Tất cả đều là hành động của sứ mệnh, nếu chúng được thực hiện bằng sự tỉnh thức và chân thành.
Không có linh hồn “nhỏ bé”. Chỉ có những linh hồn chưa nhận ra vai trò của chính mình.
2. Sứ mệnh không phải là một nghề nghiệp
Nhiều người lầm tưởng rằng sứ mệnh linh hồn phải gắn với một nghề nghiệp đặc biệt: thầy tâm linh, nhà chữa lành, lãnh đạo tinh thần hay người truyền cảm hứng. Nhưng đó chỉ là biểu hiện bề ngoài. Sứ mệnh không nằm ở “ta làm gì”, mà nằm ở ta là ai khi làm điều đó.
Hai người cùng làm một công việc, nhưng:
Một người làm bằng sự sợ hãi, ganh đua và khát vọng chứng tỏ bản thân.
Người kia làm bằng tình thương, trách nhiệm và ý thức phụng sự.
Chỉ người thứ hai đang sống đúng với sứ mệnh linh hồn của mình.
Sứ mệnh không đòi hỏi ta phải trở nên khác người, mà yêu cầu ta trở về đúng với bản chất thật của mình. Khi ta sống đúng, việc ta làm tự nhiên sẽ đúng.
3. Mỗi người là một mắt xíc
HNI 17/12 - B13 🌺 🌺CHƯƠNG 29 SỨ MỆNH LINH HỒN – MỖI NGƯỜI LÀ MỘT MẮT XÍCH CỦA TRỜI Con người thường hỏi: “Ta sinh ra để làm gì?” Câu hỏi ấy vang lên trong những đêm tĩnh lặng, trong những khoảnh khắc mất phương hướng, và cả khi ta đã có trong tay gần như mọi thứ mà đời người vẫn gọi là thành công. Đó không chỉ là câu hỏi của trí óc, mà là tiếng gọi sâu thẳm từ linh hồn – một lời nhắc rằng sự tồn tại của ta không hề ngẫu nhiên. 1. Không có linh hồn nào sinh ra vô nghĩa Trong trật tự vũ trụ, không có điều gì là thừa thãi. Mỗi vì sao có quỹ đạo của nó. Mỗi giọt nước có vai trò của nó trong vòng tuần hoàn. Và mỗi linh hồn khi bước vào cõi đời đều mang theo một sứ mệnh riêng biệt, dù lớn hay nhỏ, dù hiển lộ hay thầm lặng. Con người quen đo giá trị bằng danh tiếng, quyền lực, tiền bạc hay ảnh hưởng xã hội. Nhưng Trời – hay Nguồn Sáng Vô Hạn – không nhìn như vậy. Trời nhìn vào sự rung động mà một linh hồn mang đến cho thế giới: Một người mẹ nuôi dưỡng con bằng tình thương vô điều kiện. Một người lao công quét sạch con đường trong thầm lặng. Một người lắng nghe và an ủi ai đó đang tuyệt vọng. Tất cả đều là hành động của sứ mệnh, nếu chúng được thực hiện bằng sự tỉnh thức và chân thành. Không có linh hồn “nhỏ bé”. Chỉ có những linh hồn chưa nhận ra vai trò của chính mình. 2. Sứ mệnh không phải là một nghề nghiệp Nhiều người lầm tưởng rằng sứ mệnh linh hồn phải gắn với một nghề nghiệp đặc biệt: thầy tâm linh, nhà chữa lành, lãnh đạo tinh thần hay người truyền cảm hứng. Nhưng đó chỉ là biểu hiện bề ngoài. Sứ mệnh không nằm ở “ta làm gì”, mà nằm ở ta là ai khi làm điều đó. Hai người cùng làm một công việc, nhưng: Một người làm bằng sự sợ hãi, ganh đua và khát vọng chứng tỏ bản thân. Người kia làm bằng tình thương, trách nhiệm và ý thức phụng sự. Chỉ người thứ hai đang sống đúng với sứ mệnh linh hồn của mình. Sứ mệnh không đòi hỏi ta phải trở nên khác người, mà yêu cầu ta trở về đúng với bản chất thật của mình. Khi ta sống đúng, việc ta làm tự nhiên sẽ đúng. 3. Mỗi người là một mắt xíc
Like
Love
4
0 Bình luận 0 Chia sẽ