HNI 17/12:
CHƯƠNG 7: VAI TRÒ CỦA Ý NIỆM – TƯ TƯỞNG – NIỀM TIN
TRONG SÁNG TẠO THỰC TẠI
Con người thường tin rằng thế giới bên ngoài quyết định hạnh phúc, thành công hay thất bại của mình. Nhưng càng đi sâu vào bản chất của sự tồn tại, bạn càng nhận ra rằng nguồn gốc của mọi biểu hiện không nằm ở ngoại cảnh, mà bắt đầu từ ý niệm – tư tưởng – niềm tin vận hành bên trong. Chính từ chiều sâu thầm lặng đó, thực tại được tạo nên, được đổi mới, được chuyển hóa theo cách mà đôi khi bạn không hề hay biết.
Thế giới bạn đang sống – những sự kiện bạn gặp, những người bạn thu hút, những cơ hội bạn nắm bắt, những thách thức bạn đối diện – đều là hình ảnh phản chiếu của trường tư tưởng mà bạn nuôi dưỡng trong thời gian dài. Nếu bạn muốn nhìn thấy điều gì khác biệt trong đời sống, bạn không cần phải tranh đấu vất vả với hoàn cảnh bên ngoài. Bạn chỉ cần bắt đầu thay đổi bên trong, và phần còn lại của thế giới sẽ tự điều chỉnh theo.
Đây không phải là lời cổ vũ sự lạc quan đơn thuần, mà là một quy luật năng lượng – tâm linh được nói đến trong cả Đạo gia, Phật học, Khoa học lượng tử và triết lý phương Tây:
Tần số của tư tưởng quyết định dạng thức của thực tại.
Tần số cao mở ra không gian của sáng tạo, tần số thấp duy trì vòng lặp của giới hạn. Ý niệm định hướng năng lượng, tư tưởng tạo hình, niềm tin làm đông đặc thành kinh nghiệm. Ba yếu tố ấy hợp lại, trở thành bộ máy vận hành tinh vi nhất trong toàn bộ cấu trúc con người.
1. Ý niệm – hạt giống ban sơ của mọi tạo tác
Trong mỗi khoảnh khắc, tâm trí bạn sản sinh vô số ý niệm – những “hạt giống” vi tế mang trong chúng khả năng định hình thế giới. Ý niệm không phải là suy nghĩ cụ thể mà là khuôn mẫu tinh thần ban đầu: bạn tin mình là ai, thế giới vận hành ra sao, điều gì là có thể, điều gì là bất khả.
Có những ý niệm bạn ý thức rõ rệt, chẳng hạn như “Mình có thể học cái này”, “Mình muốn thành công”, “Mình xứng đáng hạnh phúc”. Nhưng phần lớn ý niệm lại được hình thành âm thầm từ thời thơ ấu, từ lời người khác nói, từ môi trường sống, từ những trải nghiệm đau thương hay những giới hạn bạn từng chấp nhận.
Một đứa trẻ thường xuyên bị chê bai có thể hình thành ý niệm rằng “Mình không đủ tốt”. Một người lớn lên trong môi trường nghèo khó có thể mang trong mình ý niệm “Tiền bạc là khó kiếm”. Một người từng thất bại trong tình yêu có thể nuôi dưỡng ý niệm “Mình không xứng đáng được yêu”.
Điều đáng nói là ý niệm càng cũ, càng sâu, càng lặp lại qua thời gian thì càng trở thành gốc rễ của thực tại. Nó chi phối cách bạn phản ứng, cách bạn lựa chọn, cách bạn nhìn thế giới, thậm chí chi phối những cơ hội bạn cho phép bản thân bước vào.
Ý niệm là hạt giống của vở kịch cuộc đời.
Nếu hạt giống mang năng lượng khan hiếm, thực tại sẽ phản ánh thiếu thốn.
Nếu hạt giống mang năng lượng sợ hãi, thực tại sẽ mang tính đề phòng.
Nếu hạt giống mang năng lượng rộng mở, cuộc đời sẽ phát triển theo chiều rộng mở đó.
2. Tư tưởng – dòng năng lượng tạo hình trường thực tại
Tư tưởng chính là dòng chảy tiếp nối của ý niệm, là quá trình bạn “kể câu chuyện” về cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc. Tư tưởng giống như luồng ánh sáng chiếu vào hạt giống ý niệm, khiến nó nảy mầm, lớn lên và trở thành hình thức biểu hiện.
Một ý niệm chỉ là một tiềm năng.
Nhưng tư tưởng là dòng năng lượng kích hoạt tiềm năng đó.
Nếu bạn nghĩ liên tục:
– “Tôi không thể”,
– “Tôi không đủ”,
– “Tôi sẽ thất bại”,
thì những tư tưởng ấy không chỉ là mệnh đề tự kỷ ám thị; chúng là lệnh năng lượng gửi vào trường thực tại, khiến sự kiện trong đời sống bắt đầu đồng bộ theo hướng tiêu cực.
Ngược lại, nếu bạn giữ trong tâm tư tưởng tích cực, vững vàng, mở rộng, bạn không chỉ tạo cảm xúc tốt mà còn thu hút được những con đường mới, những người mới, những cơ hội phù hợp với tần số ấy.
Tư tưởng chính là kết nối giữa thế giới vô hình và hữu hình, giữa Đạo và hình tướng. Trong Đạo học, tư tưởng được xem như “khí”, còn trong vật lý, nó tương đồng với “dao động năng lượng”. Ở cả hai góc nhìn, tư tưởng đều được xem là thực thể vận động, không hề trừu tượng như nhiều người nghĩ.
Chính vì thế, quan sát tư tưởng là bước đầu tiên của tu tập.
Ngừng đồng nhất với tư tưởng là bước thứ hai.
Và chọn tư tưởng là bước thứ ba – cũng là bước khó nhất, bởi nó đòi hỏi bạn phải làm chủ chính mình.
HNI 17/12: 🌺CHƯƠNG 7: VAI TRÒ CỦA Ý NIỆM – TƯ TƯỞNG – NIỀM TIN TRONG SÁNG TẠO THỰC TẠI Con người thường tin rằng thế giới bên ngoài quyết định hạnh phúc, thành công hay thất bại của mình. Nhưng càng đi sâu vào bản chất của sự tồn tại, bạn càng nhận ra rằng nguồn gốc của mọi biểu hiện không nằm ở ngoại cảnh, mà bắt đầu từ ý niệm – tư tưởng – niềm tin vận hành bên trong. Chính từ chiều sâu thầm lặng đó, thực tại được tạo nên, được đổi mới, được chuyển hóa theo cách mà đôi khi bạn không hề hay biết. Thế giới bạn đang sống – những sự kiện bạn gặp, những người bạn thu hút, những cơ hội bạn nắm bắt, những thách thức bạn đối diện – đều là hình ảnh phản chiếu của trường tư tưởng mà bạn nuôi dưỡng trong thời gian dài. Nếu bạn muốn nhìn thấy điều gì khác biệt trong đời sống, bạn không cần phải tranh đấu vất vả với hoàn cảnh bên ngoài. Bạn chỉ cần bắt đầu thay đổi bên trong, và phần còn lại của thế giới sẽ tự điều chỉnh theo. Đây không phải là lời cổ vũ sự lạc quan đơn thuần, mà là một quy luật năng lượng – tâm linh được nói đến trong cả Đạo gia, Phật học, Khoa học lượng tử và triết lý phương Tây: Tần số của tư tưởng quyết định dạng thức của thực tại. Tần số cao mở ra không gian của sáng tạo, tần số thấp duy trì vòng lặp của giới hạn. Ý niệm định hướng năng lượng, tư tưởng tạo hình, niềm tin làm đông đặc thành kinh nghiệm. Ba yếu tố ấy hợp lại, trở thành bộ máy vận hành tinh vi nhất trong toàn bộ cấu trúc con người. 1. Ý niệm – hạt giống ban sơ của mọi tạo tác Trong mỗi khoảnh khắc, tâm trí bạn sản sinh vô số ý niệm – những “hạt giống” vi tế mang trong chúng khả năng định hình thế giới. Ý niệm không phải là suy nghĩ cụ thể mà là khuôn mẫu tinh thần ban đầu: bạn tin mình là ai, thế giới vận hành ra sao, điều gì là có thể, điều gì là bất khả. Có những ý niệm bạn ý thức rõ rệt, chẳng hạn như “Mình có thể học cái này”, “Mình muốn thành công”, “Mình xứng đáng hạnh phúc”. Nhưng phần lớn ý niệm lại được hình thành âm thầm từ thời thơ ấu, từ lời người khác nói, từ môi trường sống, từ những trải nghiệm đau thương hay những giới hạn bạn từng chấp nhận. Một đứa trẻ thường xuyên bị chê bai có thể hình thành ý niệm rằng “Mình không đủ tốt”. Một người lớn lên trong môi trường nghèo khó có thể mang trong mình ý niệm “Tiền bạc là khó kiếm”. Một người từng thất bại trong tình yêu có thể nuôi dưỡng ý niệm “Mình không xứng đáng được yêu”. Điều đáng nói là ý niệm càng cũ, càng sâu, càng lặp lại qua thời gian thì càng trở thành gốc rễ của thực tại. Nó chi phối cách bạn phản ứng, cách bạn lựa chọn, cách bạn nhìn thế giới, thậm chí chi phối những cơ hội bạn cho phép bản thân bước vào. Ý niệm là hạt giống của vở kịch cuộc đời. Nếu hạt giống mang năng lượng khan hiếm, thực tại sẽ phản ánh thiếu thốn. Nếu hạt giống mang năng lượng sợ hãi, thực tại sẽ mang tính đề phòng. Nếu hạt giống mang năng lượng rộng mở, cuộc đời sẽ phát triển theo chiều rộng mở đó. 2. Tư tưởng – dòng năng lượng tạo hình trường thực tại Tư tưởng chính là dòng chảy tiếp nối của ý niệm, là quá trình bạn “kể câu chuyện” về cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc. Tư tưởng giống như luồng ánh sáng chiếu vào hạt giống ý niệm, khiến nó nảy mầm, lớn lên và trở thành hình thức biểu hiện. Một ý niệm chỉ là một tiềm năng. Nhưng tư tưởng là dòng năng lượng kích hoạt tiềm năng đó. Nếu bạn nghĩ liên tục: – “Tôi không thể”, – “Tôi không đủ”, – “Tôi sẽ thất bại”, thì những tư tưởng ấy không chỉ là mệnh đề tự kỷ ám thị; chúng là lệnh năng lượng gửi vào trường thực tại, khiến sự kiện trong đời sống bắt đầu đồng bộ theo hướng tiêu cực. Ngược lại, nếu bạn giữ trong tâm tư tưởng tích cực, vững vàng, mở rộng, bạn không chỉ tạo cảm xúc tốt mà còn thu hút được những con đường mới, những người mới, những cơ hội phù hợp với tần số ấy. Tư tưởng chính là kết nối giữa thế giới vô hình và hữu hình, giữa Đạo và hình tướng. Trong Đạo học, tư tưởng được xem như “khí”, còn trong vật lý, nó tương đồng với “dao động năng lượng”. Ở cả hai góc nhìn, tư tưởng đều được xem là thực thể vận động, không hề trừu tượng như nhiều người nghĩ. Chính vì thế, quan sát tư tưởng là bước đầu tiên của tu tập. Ngừng đồng nhất với tư tưởng là bước thứ hai. Và chọn tư tưởng là bước thứ ba – cũng là bước khó nhất, bởi nó đòi hỏi bạn phải làm chủ chính mình.
Love
Like
10
1 Comments 0 Shares