HNI 18/12
CHƯƠNG 44: ĐẠO TRỜI VÀ TƯƠNG LAI HÒA BÌNH TOÀN CẦU
Nhân loại đã đi một chặng đường rất dài để tìm kiếm hòa bình.
Nhưng càng đi xa, con người lại càng nhận ra: hòa bình không nằm ở cuối con đường quyền lực, cũng không sinh ra từ những hiệp ước được ký trong nỗi ngờ vực lẫn nhau. Hòa bình thật sự không đến từ bên ngoài, mà khởi sinh từ một trật tự sâu hơn – trật tự của Đạo Trời.
Trong suốt chiều dài lịch sử, chiến tranh chưa từng thiếu lý do: lãnh thổ, tài nguyên, niềm tin, ý thức hệ, tôn giáo, thậm chí cả “chính nghĩa”. Nhưng phía sau mọi lý do ấy, luôn có một nguyên nhân chung: con người rời xa Đạo Trời trong chính mình. Khi nội tâm còn xung đột, thế giới bên ngoài không thể yên bình. Khi lòng người còn chia cắt, biên giới quốc gia tất yếu trở thành chiến tuyến.
Đạo Trời không đứng về phe nào, cũng không chống lại ai. Đạo Trời không thuộc về một dân tộc, một tôn giáo hay một nền văn minh. Đạo Trời là quy luật vận hành tự nhiên của sự sống, nơi mọi tồn tại được sinh ra để bổ trợ, chứ không triệt tiêu lẫn nhau. Khi nhân loại quên mất điều ấy, hòa bình chỉ còn là một khái niệm được treo trên tường hội nghị.
1. Hòa bình không thể áp đặt – nó phải được cộng hưởng
Thế giới hiện đại đã đầu tư khổng lồ cho các cơ chế gìn giữ hòa bình: quân đội, luật pháp quốc tế, tổ chức liên minh, công nghệ giám sát. Nhưng nghịch lý thay, càng nhiều cơ chế, hòa bình lại càng mong manh. Bởi hòa bình bị hiểu sai như một trạng thái bị ép buộc phải im lặng, chứ không phải là sự hài hòa tự nguyện.
Đạo Trời dạy rằng: mọi sự sống chỉ ổn định khi các thành phần của nó vận hành đúng vị trí, đúng nhịp, đúng bản chất. Một cơ thể khỏe mạnh không phải vì các tế bào sợ hãi nhau, mà vì mỗi tế bào hiểu rõ chức năng của mình và phục vụ toàn thể. Nhân loại cũng vậy. Không một quốc gia nào có thể thực sự an toàn trong một thế giới bất an.
Hòa bình toàn cầu không thể đạt được bằng sự thống trị, mà bằng sự thấu hiểu trật tự tự nhiên của tương quan nhân loại. Đạo Trời không xóa bỏ khác biệt, mà đặt
HNI 18/12 🌺CHƯƠNG 44: ĐẠO TRỜI VÀ TƯƠNG LAI HÒA BÌNH TOÀN CẦU Nhân loại đã đi một chặng đường rất dài để tìm kiếm hòa bình. Nhưng càng đi xa, con người lại càng nhận ra: hòa bình không nằm ở cuối con đường quyền lực, cũng không sinh ra từ những hiệp ước được ký trong nỗi ngờ vực lẫn nhau. Hòa bình thật sự không đến từ bên ngoài, mà khởi sinh từ một trật tự sâu hơn – trật tự của Đạo Trời. Trong suốt chiều dài lịch sử, chiến tranh chưa từng thiếu lý do: lãnh thổ, tài nguyên, niềm tin, ý thức hệ, tôn giáo, thậm chí cả “chính nghĩa”. Nhưng phía sau mọi lý do ấy, luôn có một nguyên nhân chung: con người rời xa Đạo Trời trong chính mình. Khi nội tâm còn xung đột, thế giới bên ngoài không thể yên bình. Khi lòng người còn chia cắt, biên giới quốc gia tất yếu trở thành chiến tuyến. Đạo Trời không đứng về phe nào, cũng không chống lại ai. Đạo Trời không thuộc về một dân tộc, một tôn giáo hay một nền văn minh. Đạo Trời là quy luật vận hành tự nhiên của sự sống, nơi mọi tồn tại được sinh ra để bổ trợ, chứ không triệt tiêu lẫn nhau. Khi nhân loại quên mất điều ấy, hòa bình chỉ còn là một khái niệm được treo trên tường hội nghị. 1. Hòa bình không thể áp đặt – nó phải được cộng hưởng Thế giới hiện đại đã đầu tư khổng lồ cho các cơ chế gìn giữ hòa bình: quân đội, luật pháp quốc tế, tổ chức liên minh, công nghệ giám sát. Nhưng nghịch lý thay, càng nhiều cơ chế, hòa bình lại càng mong manh. Bởi hòa bình bị hiểu sai như một trạng thái bị ép buộc phải im lặng, chứ không phải là sự hài hòa tự nguyện. Đạo Trời dạy rằng: mọi sự sống chỉ ổn định khi các thành phần của nó vận hành đúng vị trí, đúng nhịp, đúng bản chất. Một cơ thể khỏe mạnh không phải vì các tế bào sợ hãi nhau, mà vì mỗi tế bào hiểu rõ chức năng của mình và phục vụ toàn thể. Nhân loại cũng vậy. Không một quốc gia nào có thể thực sự an toàn trong một thế giới bất an. Hòa bình toàn cầu không thể đạt được bằng sự thống trị, mà bằng sự thấu hiểu trật tự tự nhiên của tương quan nhân loại. Đạo Trời không xóa bỏ khác biệt, mà đặt
Love
Wow
4
0 Bình luận 0 Chia sẽ