HNI 19-12 - B12
**BÀI THƠ CHƯƠNG 16
Giữa chợ đời lắm thật – gian
Một niềm tin vỡ, muôn vàn xót xa
Hàng trao đâu chỉ món quà
Trao luôn danh dự, trao cả nhân tâm
Giả kia lấp lánh ngoài tầm
Bên trong rỗng ruột, âm thầm hại dân
Nhái kia hình dáng giống gần
Nhưng hồn sáng tạo đã dần phai phôi
Rác kia rẻ mạt nhất đời
Bán đi lợi nhỏ, để rồi họa sâu
HNI giữ một nhịp cầu
Nối từ đạo lý sang màu tương lai
Không vì lợi nhuận tức thời
Bẻ cong lương tri, bán rời niềm tin
Chậm mà vững bước đi lên
Sạch từ suy nghĩ, sạch trên sản phẩm
Một đồng kiếm bởi chính tâm
Nhẹ lòng hơn vạn lãi ngầm bất an
Doanh nhân giữ được chữ “nhàn”
Là khi không sợ tiếng oan theo mình
Hàng thật như ánh bình minh
Không cần phô trương, tự sinh giá trị
Đường dài đâu sợ gian nguy
Chỉ sợ đánh mất điều gì bên trong
Mai sau con cháu nhìn dòng
Gia phong – di sản – có trong mỗi nghề
Một đời buôn bán tử tế
Là lời đáp đẹp nhất về nhân gian
**BÀI THƠ CHƯƠNG 16
Giữa chợ đời lắm thật – gian
Một niềm tin vỡ, muôn vàn xót xa
Hàng trao đâu chỉ món quà
Trao luôn danh dự, trao cả nhân tâm
Giả kia lấp lánh ngoài tầm
Bên trong rỗng ruột, âm thầm hại dân
Nhái kia hình dáng giống gần
Nhưng hồn sáng tạo đã dần phai phôi
Rác kia rẻ mạt nhất đời
Bán đi lợi nhỏ, để rồi họa sâu
HNI giữ một nhịp cầu
Nối từ đạo lý sang màu tương lai
Không vì lợi nhuận tức thời
Bẻ cong lương tri, bán rời niềm tin
Chậm mà vững bước đi lên
Sạch từ suy nghĩ, sạch trên sản phẩm
Một đồng kiếm bởi chính tâm
Nhẹ lòng hơn vạn lãi ngầm bất an
Doanh nhân giữ được chữ “nhàn”
Là khi không sợ tiếng oan theo mình
Hàng thật như ánh bình minh
Không cần phô trương, tự sinh giá trị
Đường dài đâu sợ gian nguy
Chỉ sợ đánh mất điều gì bên trong
Mai sau con cháu nhìn dòng
Gia phong – di sản – có trong mỗi nghề
Một đời buôn bán tử tế
Là lời đáp đẹp nhất về nhân gian
HNI 19-12 - B12 🌺
**BÀI THƠ CHƯƠNG 16
Giữa chợ đời lắm thật – gian
Một niềm tin vỡ, muôn vàn xót xa
Hàng trao đâu chỉ món quà
Trao luôn danh dự, trao cả nhân tâm
Giả kia lấp lánh ngoài tầm
Bên trong rỗng ruột, âm thầm hại dân
Nhái kia hình dáng giống gần
Nhưng hồn sáng tạo đã dần phai phôi
Rác kia rẻ mạt nhất đời
Bán đi lợi nhỏ, để rồi họa sâu
HNI giữ một nhịp cầu
Nối từ đạo lý sang màu tương lai
Không vì lợi nhuận tức thời
Bẻ cong lương tri, bán rời niềm tin
Chậm mà vững bước đi lên
Sạch từ suy nghĩ, sạch trên sản phẩm
Một đồng kiếm bởi chính tâm
Nhẹ lòng hơn vạn lãi ngầm bất an
Doanh nhân giữ được chữ “nhàn”
Là khi không sợ tiếng oan theo mình
Hàng thật như ánh bình minh
Không cần phô trương, tự sinh giá trị
Đường dài đâu sợ gian nguy
Chỉ sợ đánh mất điều gì bên trong
Mai sau con cháu nhìn dòng
Gia phong – di sản – có trong mỗi nghề
Một đời buôn bán tử tế
Là lời đáp đẹp nhất về nhân gian