HNI 19-12 - B14
**BÀI THƠ CHƯƠNG 17
Chữ Tín đâu phải lời hoa
Mà là sinh mệnh đi qua tháng ngày
Một lần thất hứa hôm nay
Ngàn lần trả giá mai này còn đau
Tiền rơi có thể nhặt mau
Niềm tin vỡ nát biết đâu mà tìm
Doanh nhân giữ vẹn chữ tâm
Lấy Tín làm gốc dựng nghìn cơ đồ
Thị trường chẳng dễ ngu ngơ
Hứa sao, làm vậy, đợi chờ mà xem
Một khi dối trá quen thềm
Chính ta đào hố chôn tên chính mình
HNI dạy chữ Tín sinh
Trước khi học cách phất lên giàu sang
Sai thì nhận, sửa đàng hoàng
Minh bạch còn quý hơn vàng nhất thời
Lời hứa nhẹ tựa làn hơi
Nhưng khi đã nói – một đời khắc ghi
Danh doanh nghiệp, phận người đi
Buộc trong hai chữ Tín – Nghìa song song
Giữ Tín chẳng sợ bão giông
Mất Tín, nắng cũng hóa đông lạnh lùng
Mai sau con cháu ngẩng đầu
Nhờ ta giữ trọn ban đầu chữ Tin.
**BÀI THƠ CHƯƠNG 17
Chữ Tín đâu phải lời hoa
Mà là sinh mệnh đi qua tháng ngày
Một lần thất hứa hôm nay
Ngàn lần trả giá mai này còn đau
Tiền rơi có thể nhặt mau
Niềm tin vỡ nát biết đâu mà tìm
Doanh nhân giữ vẹn chữ tâm
Lấy Tín làm gốc dựng nghìn cơ đồ
Thị trường chẳng dễ ngu ngơ
Hứa sao, làm vậy, đợi chờ mà xem
Một khi dối trá quen thềm
Chính ta đào hố chôn tên chính mình
HNI dạy chữ Tín sinh
Trước khi học cách phất lên giàu sang
Sai thì nhận, sửa đàng hoàng
Minh bạch còn quý hơn vàng nhất thời
Lời hứa nhẹ tựa làn hơi
Nhưng khi đã nói – một đời khắc ghi
Danh doanh nghiệp, phận người đi
Buộc trong hai chữ Tín – Nghìa song song
Giữ Tín chẳng sợ bão giông
Mất Tín, nắng cũng hóa đông lạnh lùng
Mai sau con cháu ngẩng đầu
Nhờ ta giữ trọn ban đầu chữ Tin.
HNI 19-12 - B14 🌺
**BÀI THƠ CHƯƠNG 17
Chữ Tín đâu phải lời hoa
Mà là sinh mệnh đi qua tháng ngày
Một lần thất hứa hôm nay
Ngàn lần trả giá mai này còn đau
Tiền rơi có thể nhặt mau
Niềm tin vỡ nát biết đâu mà tìm
Doanh nhân giữ vẹn chữ tâm
Lấy Tín làm gốc dựng nghìn cơ đồ
Thị trường chẳng dễ ngu ngơ
Hứa sao, làm vậy, đợi chờ mà xem
Một khi dối trá quen thềm
Chính ta đào hố chôn tên chính mình
HNI dạy chữ Tín sinh
Trước khi học cách phất lên giàu sang
Sai thì nhận, sửa đàng hoàng
Minh bạch còn quý hơn vàng nhất thời
Lời hứa nhẹ tựa làn hơi
Nhưng khi đã nói – một đời khắc ghi
Danh doanh nghiệp, phận người đi
Buộc trong hai chữ Tín – Nghìa song song
Giữ Tín chẳng sợ bão giông
Mất Tín, nắng cũng hóa đông lạnh lùng
Mai sau con cháu ngẩng đầu
Nhờ ta giữ trọn ban đầu chữ Tin.