HNI 19/12:
Bài thơ chương 26:
THA THỨ
Tha thứ không phải quên điều đã xảy ra,
Mà là thôi mang vết thương đi mãi,
Không còn để quá khứ cầm tay hiện tại,
Kéo linh hồn lạc giữa u mê dài.
Mỗi oán hờn là một sợi xích,
Trói buộc ta vào vòng nghiệp xoay,
Càng níu chặt, vòng quay càng siết,
Đời nối đời lặp lại đắng cay.
Tha thứ là dũng khí nhìn thẳng,
Thấy nỗi đau phía sau lỗi lầm,
Khi hiểu người khác cũng từng tổn thương,
Trái tim ta bớt nặng âm thầm.
Cắt dây xích không bằng oán giận,
Mà bằng ánh sáng của cảm thông,
Khi ta buông tay khỏi vai kẻ khác,
Cũng là lúc giải thoát chính lòng.
Có khi tha thứ là ôm lấy bản thân,
Người từng trách mình không đủ tốt,
Khi tự yêu thương phần vỡ vụn,
Nghiệp cũ tan theo giọt lệ rơi.
Một lần tha thứ – một vòng luân hồi khép,
Một lần buông – một cánh cửa mở ra,
Tự do không ở nơi xa vắng,
Mà bắt đầu từ khoảnh khắc thứ tha.
HNI 19/12: 📕Bài thơ chương 26: THA THỨ Tha thứ không phải quên điều đã xảy ra, Mà là thôi mang vết thương đi mãi, Không còn để quá khứ cầm tay hiện tại, Kéo linh hồn lạc giữa u mê dài. Mỗi oán hờn là một sợi xích, Trói buộc ta vào vòng nghiệp xoay, Càng níu chặt, vòng quay càng siết, Đời nối đời lặp lại đắng cay. Tha thứ là dũng khí nhìn thẳng, Thấy nỗi đau phía sau lỗi lầm, Khi hiểu người khác cũng từng tổn thương, Trái tim ta bớt nặng âm thầm. Cắt dây xích không bằng oán giận, Mà bằng ánh sáng của cảm thông, Khi ta buông tay khỏi vai kẻ khác, Cũng là lúc giải thoát chính lòng. Có khi tha thứ là ôm lấy bản thân, Người từng trách mình không đủ tốt, Khi tự yêu thương phần vỡ vụn, Nghiệp cũ tan theo giọt lệ rơi. Một lần tha thứ – một vòng luân hồi khép, Một lần buông – một cánh cửa mở ra, Tự do không ở nơi xa vắng, Mà bắt đầu từ khoảnh khắc thứ tha.
Love
Like
Haha
6
1 Bình luận 0 Chia sẽ