HNI 19/12:
Bài thơ Chương 34:
Đạo trong kinh tế – làm giàu không rời nhân đạo
Kinh tế sinh ra từ nhu cầu sống,
nhưng Đạo giữ cho sống thành người,
của cải nếu xa rời nhân nghĩa,
chỉ là con số lạnh giữa cuộc đời.
Đạo không cấm con người làm giàu,
chỉ hỏi: giàu để làm chi cho đủ?
Giàu mà lòng cạn khô tình nghĩa,
thì phú sang cũng hóa lao tù.
Tiền bạc vốn không mang tội lỗi,
lỗi là khi nó dẫn đường tâm,
khi lợi nhuận ngồi lên lương tri,
và con người bị đổi bằng trăm phần trăm.
Kinh doanh có Đạo là biết đủ,
biết cho đi trước lúc nhận về,
biết xây giá trị chung bền vững,
không gom giàu trên mất mát lê thê.
Một nền kinh tế mang hơi thở Đạo,
không bóc lột đất, chẳng cạn người,
lao động được tôn như sáng tạo,
và công bằng là gốc sinh sôi.
Làm giàu không rời xa nhân đạo,
lợi nhuận đi cùng trách nhiệm chung,
khi đồng tiền biết quay về phục vụ,
thì xã hội lớn lên bằng tình thương.
Đạo trong kinh tế không nằm trên giấy,
mà hiện hữu giữa chợ, giữa đời,
nơi mỗi quyết định mang theo nhân quả,
và giàu sang vẫn sáng lương tâm người.
Bài thơ Chương 34:
Đạo trong kinh tế – làm giàu không rời nhân đạo
Kinh tế sinh ra từ nhu cầu sống,
nhưng Đạo giữ cho sống thành người,
của cải nếu xa rời nhân nghĩa,
chỉ là con số lạnh giữa cuộc đời.
Đạo không cấm con người làm giàu,
chỉ hỏi: giàu để làm chi cho đủ?
Giàu mà lòng cạn khô tình nghĩa,
thì phú sang cũng hóa lao tù.
Tiền bạc vốn không mang tội lỗi,
lỗi là khi nó dẫn đường tâm,
khi lợi nhuận ngồi lên lương tri,
và con người bị đổi bằng trăm phần trăm.
Kinh doanh có Đạo là biết đủ,
biết cho đi trước lúc nhận về,
biết xây giá trị chung bền vững,
không gom giàu trên mất mát lê thê.
Một nền kinh tế mang hơi thở Đạo,
không bóc lột đất, chẳng cạn người,
lao động được tôn như sáng tạo,
và công bằng là gốc sinh sôi.
Làm giàu không rời xa nhân đạo,
lợi nhuận đi cùng trách nhiệm chung,
khi đồng tiền biết quay về phục vụ,
thì xã hội lớn lên bằng tình thương.
Đạo trong kinh tế không nằm trên giấy,
mà hiện hữu giữa chợ, giữa đời,
nơi mỗi quyết định mang theo nhân quả,
và giàu sang vẫn sáng lương tâm người.
HNI 19/12:
📕 Bài thơ Chương 34:
Đạo trong kinh tế – làm giàu không rời nhân đạo
Kinh tế sinh ra từ nhu cầu sống,
nhưng Đạo giữ cho sống thành người,
của cải nếu xa rời nhân nghĩa,
chỉ là con số lạnh giữa cuộc đời.
Đạo không cấm con người làm giàu,
chỉ hỏi: giàu để làm chi cho đủ?
Giàu mà lòng cạn khô tình nghĩa,
thì phú sang cũng hóa lao tù.
Tiền bạc vốn không mang tội lỗi,
lỗi là khi nó dẫn đường tâm,
khi lợi nhuận ngồi lên lương tri,
và con người bị đổi bằng trăm phần trăm.
Kinh doanh có Đạo là biết đủ,
biết cho đi trước lúc nhận về,
biết xây giá trị chung bền vững,
không gom giàu trên mất mát lê thê.
Một nền kinh tế mang hơi thở Đạo,
không bóc lột đất, chẳng cạn người,
lao động được tôn như sáng tạo,
và công bằng là gốc sinh sôi.
Làm giàu không rời xa nhân đạo,
lợi nhuận đi cùng trách nhiệm chung,
khi đồng tiền biết quay về phục vụ,
thì xã hội lớn lên bằng tình thương.
Đạo trong kinh tế không nằm trên giấy,
mà hiện hữu giữa chợ, giữa đời,
nơi mỗi quyết định mang theo nhân quả,
và giàu sang vẫn sáng lương tâm người.