HNI 19/12:
Bài thơ Chương 38:
Gốc sáng và các nhánh học hiểu khác nhau
Có một gốc sáng không tên gọi,
tỏa nguồn từ thuở chưa có lời,
từ đó muôn con đường mở lối,
mỗi nhánh đi một hướng giữa đời.
Người gọi Đạo, người gọi Chân Lý,
kẻ nói Khoa học, kẻ nói Thiền,
tên gọi khác nhưng nguồn không khác,
ánh sáng vẫn là ánh sáng nguyên.
Mỗi nhánh học hiểu theo căn tính,
tùy thời đại, tùy chốn, tùy duyên,
như cây vươn cành về muôn phía,
để đón mặt trời bằng cách riêng.
Sai lầm không ở chỗ khác nhau,
mà ở khi quên mất cội nguồn,
khi nhánh tự cho mình là gốc,
và ánh sáng bị che bởi tự tôn.
Gốc sáng không tranh cùng bóng tối,
chỉ lặng lẽ soi để hiển bày,
ai quay về nguồn trong tỉnh thức,
đều gặp nhau ở điểm khởi đầu này.
Khi con người hiểu sự đa dạng,
không còn sợ khác biệt hình hài,
biết tôn trọng mọi lối học hỏi,
mà vẫn chung một hướng tương lai.
Ngày nào các nhánh cùng nhớ gốc,
tri thức không còn gây chia ly,
nhân loại học chung bài học lớn:
sống thuận ánh sáng – sống nhân tri.
Bài thơ Chương 38:
Gốc sáng và các nhánh học hiểu khác nhau
Có một gốc sáng không tên gọi,
tỏa nguồn từ thuở chưa có lời,
từ đó muôn con đường mở lối,
mỗi nhánh đi một hướng giữa đời.
Người gọi Đạo, người gọi Chân Lý,
kẻ nói Khoa học, kẻ nói Thiền,
tên gọi khác nhưng nguồn không khác,
ánh sáng vẫn là ánh sáng nguyên.
Mỗi nhánh học hiểu theo căn tính,
tùy thời đại, tùy chốn, tùy duyên,
như cây vươn cành về muôn phía,
để đón mặt trời bằng cách riêng.
Sai lầm không ở chỗ khác nhau,
mà ở khi quên mất cội nguồn,
khi nhánh tự cho mình là gốc,
và ánh sáng bị che bởi tự tôn.
Gốc sáng không tranh cùng bóng tối,
chỉ lặng lẽ soi để hiển bày,
ai quay về nguồn trong tỉnh thức,
đều gặp nhau ở điểm khởi đầu này.
Khi con người hiểu sự đa dạng,
không còn sợ khác biệt hình hài,
biết tôn trọng mọi lối học hỏi,
mà vẫn chung một hướng tương lai.
Ngày nào các nhánh cùng nhớ gốc,
tri thức không còn gây chia ly,
nhân loại học chung bài học lớn:
sống thuận ánh sáng – sống nhân tri.
HNI 19/12:
📕Bài thơ Chương 38:
Gốc sáng và các nhánh học hiểu khác nhau
Có một gốc sáng không tên gọi,
tỏa nguồn từ thuở chưa có lời,
từ đó muôn con đường mở lối,
mỗi nhánh đi một hướng giữa đời.
Người gọi Đạo, người gọi Chân Lý,
kẻ nói Khoa học, kẻ nói Thiền,
tên gọi khác nhưng nguồn không khác,
ánh sáng vẫn là ánh sáng nguyên.
Mỗi nhánh học hiểu theo căn tính,
tùy thời đại, tùy chốn, tùy duyên,
như cây vươn cành về muôn phía,
để đón mặt trời bằng cách riêng.
Sai lầm không ở chỗ khác nhau,
mà ở khi quên mất cội nguồn,
khi nhánh tự cho mình là gốc,
và ánh sáng bị che bởi tự tôn.
Gốc sáng không tranh cùng bóng tối,
chỉ lặng lẽ soi để hiển bày,
ai quay về nguồn trong tỉnh thức,
đều gặp nhau ở điểm khởi đầu này.
Khi con người hiểu sự đa dạng,
không còn sợ khác biệt hình hài,
biết tôn trọng mọi lối học hỏi,
mà vẫn chung một hướng tương lai.
Ngày nào các nhánh cùng nhớ gốc,
tri thức không còn gây chia ly,
nhân loại học chung bài học lớn:
sống thuận ánh sáng – sống nhân tri.