HNI 19-12
BÀI THƠ CHƯƠNG 21: HNI – LỜI GỌI CỦA DOANH NHÂN CÓ ĐẠO

Thế giới không thiếu người làm ăn
Chỉ thiếu người đứng thẳng giữa lợi nhuận và lương tri
Những bàn tay tạo ra của cải
Nhưng đôi khi quên mất trái tim phải giữ gìn

Giữa chợ đời ồn ào bảng giá
Niềm tin trở thành thứ hiếm hoi
Người ta mua bán cả lời hứa
Và đổi tương lai lấy lợi nhuận ngắn hơi

HNI không sinh ra từ tiếng vỗ tay
Mà từ khoảng lặng của suy tư
Khi doanh nhân tự hỏi chính mình
Ta đang xây dựng hay đang bào mòn xã hội?

HNI không là huy hiệu cài áo
Không là danh xưng treo tường
HNI là lời thề lặng lẽ
Sống tử tế giữa muôn trùng cám dỗ đời thường

Ở đó, tiền không đứng cao hơn Đạo
Quyền lực không che được chữ TÂM
Không ai được giàu lên từ nước mắt
Không ai được lớn bằng sự sụp đổ âm thầm

Doanh nhân HNI đi chậm mà vững
Không chạy theo hào quang giả lập
Họ xây doanh nghiệp như trồng rừng
Biết gieo rễ sâu trước khi vươn tán rộng

Có thể họ không ồn ào trên báo chí
Nhưng tên họ sống trong lòng người
Bởi sản phẩm họ mang đến
Giải quyết nỗi đau thật của cuộc đời

HNI là cộng đồng không cần xiềng xích
Bởi mỗi người tự giữ mình nghiêm hơn luật
Khi Đạo trở thành chuẩn mực chung
Sai lầm không thể biến thành hệ thống

Nếu thế giới mệt mỏi vì giả dối
Nếu niềm tin đã nhiều lần vỡ tan
Thì HNI là lời nhắc dịu dàng
Rằng kinh doanh vẫn có thể nhân văn

Không phải để cứu cả nhân loại
Mà bắt đầu từ từng con người
Từng quyết định nhỏ nhưng đúng
Từng doanh nhân không phản bội lương tâm mình

Và nếu một ngày lịch sử hỏi lại
Ai đã giữ cho thương trường còn ánh sáng?
Có lẽ sẽ nhắc đến những con người lặng lẽ
Những doanh nhân HNI – sống có Đạo giữa thời nhiễu nhương.
HNI 19-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 21: HNI – LỜI GỌI CỦA DOANH NHÂN CÓ ĐẠO Thế giới không thiếu người làm ăn Chỉ thiếu người đứng thẳng giữa lợi nhuận và lương tri Những bàn tay tạo ra của cải Nhưng đôi khi quên mất trái tim phải giữ gìn Giữa chợ đời ồn ào bảng giá Niềm tin trở thành thứ hiếm hoi Người ta mua bán cả lời hứa Và đổi tương lai lấy lợi nhuận ngắn hơi HNI không sinh ra từ tiếng vỗ tay Mà từ khoảng lặng của suy tư Khi doanh nhân tự hỏi chính mình Ta đang xây dựng hay đang bào mòn xã hội? HNI không là huy hiệu cài áo Không là danh xưng treo tường HNI là lời thề lặng lẽ Sống tử tế giữa muôn trùng cám dỗ đời thường Ở đó, tiền không đứng cao hơn Đạo Quyền lực không che được chữ TÂM Không ai được giàu lên từ nước mắt Không ai được lớn bằng sự sụp đổ âm thầm Doanh nhân HNI đi chậm mà vững Không chạy theo hào quang giả lập Họ xây doanh nghiệp như trồng rừng Biết gieo rễ sâu trước khi vươn tán rộng Có thể họ không ồn ào trên báo chí Nhưng tên họ sống trong lòng người Bởi sản phẩm họ mang đến Giải quyết nỗi đau thật của cuộc đời HNI là cộng đồng không cần xiềng xích Bởi mỗi người tự giữ mình nghiêm hơn luật Khi Đạo trở thành chuẩn mực chung Sai lầm không thể biến thành hệ thống Nếu thế giới mệt mỏi vì giả dối Nếu niềm tin đã nhiều lần vỡ tan Thì HNI là lời nhắc dịu dàng Rằng kinh doanh vẫn có thể nhân văn Không phải để cứu cả nhân loại Mà bắt đầu từ từng con người Từng quyết định nhỏ nhưng đúng Từng doanh nhân không phản bội lương tâm mình Và nếu một ngày lịch sử hỏi lại Ai đã giữ cho thương trường còn ánh sáng? Có lẽ sẽ nhắc đến những con người lặng lẽ Những doanh nhân HNI – sống có Đạo giữa thời nhiễu nhương.
Love
Like
4
0 Bình luận 0 Chia sẽ