HNI 20/12
Chương 9. Mất gốc tinh thần – căn bệnh không tên của thời đại
Thời đại này không thiếu tri thức, không thiếu phương tiện, không thiếu cơ hội. Nhưng lại thiếu một điều căn bản: gốc tinh thần. Khi gốc bị mất, mọi phát triển bên ngoài đều trở nên mong manh. Con người có thể đi rất nhanh, nhưng không biết mình đang đi về đâu.
“Mất gốc tinh thần” không được ghi tên trong bất kỳ bệnh án y khoa nào, nhưng nó hiện diện khắp nơi – trong ánh mắt mệt mỏi, trong những cuộc đời đầy đủ mà trống rỗng, trong sự hoang mang không gọi được thành tên.
1. Gốc tinh thần là gì?
Gốc tinh thần không phải là tôn giáo cụ thể, cũng không phải hệ tư tưởng cứng nhắc. Gốc tinh thần là:
Ý thức về giá trị sống
Sự kết nối với bản thể sâu bên trong
La bàn đạo lý dẫn đường cho hành động
Cảm nhận về ý nghĩa và sự thiêng liêng của đời sống
Khi con người còn gốc tinh thần, họ có thể nghèo vật chất nhưng không nghèo nhân cách; có thể gặp nghịch cảnh nhưng không đánh mất phương hướng.
2. Khi gốc bị cắt rời
Mất gốc tinh thần xảy ra khi con người:
Sống thuần túy bằng lý trí và vật chất
Đo giá trị con người bằng tiền bạc, địa vị, lượt công nhận
Coi hiệu quả quan trọng hơn lương tri
Coi thành công quan trọng hơn ý nghĩa
Dần dần, đời sống nội tâm teo lại. Con người không còn đặt câu hỏi “đúng – sai”, “thiện – ác”, mà chỉ hỏi “được – mất”.
Đó là lúc xã hội phát triển nhanh nhưng con người bên trong suy kiệt.
3. Những biểu hiện của căn bệnh không tên
Mất gốc tinh thần không làm con người gục ngã ngay lập tức. Nó biểu hiện âm ỉ qua:
Cảm giác vô nghĩa dù bận rộn
Lo âu thường trực không rõ nguyên nhân
Trầm cảm giữa đời sống tiện nghi
Sự chai sạn trước nỗi đau của người khác
Sống vội, sống gấp, sống thay vì sống sâu
Con người tìm cách lấp đầy khoảng trống bằng tiêu dùng, giải trí, quyền lực, nhưng càng lấp càng trống.
4. Xã hội hiện đại và sự tách rời khỏi chiều sâu
Công nghệ kết nối con người với thế giới, nhưng lại làm con người xa rời chính mình.
Mạng xã hội tạo ra ảo giác được nhìn thấy, nhưng lại làm gia tăng nỗi cô đơn.
Thông tin bùng nổ, nhưng trí tuệ lắng đọng ngày càng hiếm.
Con người sống trên bề mặt của sự kiện, cảm xúc, trào lưu, mà không còn thời gian quay vào trong để hỏi:
“Ta đang sống thế nào?”
5. Khi đạo lý bị thay thế bởi lợi ích
Chương 9. Mất gốc tinh thần – căn bệnh không tên của thời đại
Thời đại này không thiếu tri thức, không thiếu phương tiện, không thiếu cơ hội. Nhưng lại thiếu một điều căn bản: gốc tinh thần. Khi gốc bị mất, mọi phát triển bên ngoài đều trở nên mong manh. Con người có thể đi rất nhanh, nhưng không biết mình đang đi về đâu.
“Mất gốc tinh thần” không được ghi tên trong bất kỳ bệnh án y khoa nào, nhưng nó hiện diện khắp nơi – trong ánh mắt mệt mỏi, trong những cuộc đời đầy đủ mà trống rỗng, trong sự hoang mang không gọi được thành tên.
1. Gốc tinh thần là gì?
Gốc tinh thần không phải là tôn giáo cụ thể, cũng không phải hệ tư tưởng cứng nhắc. Gốc tinh thần là:
Ý thức về giá trị sống
Sự kết nối với bản thể sâu bên trong
La bàn đạo lý dẫn đường cho hành động
Cảm nhận về ý nghĩa và sự thiêng liêng của đời sống
Khi con người còn gốc tinh thần, họ có thể nghèo vật chất nhưng không nghèo nhân cách; có thể gặp nghịch cảnh nhưng không đánh mất phương hướng.
2. Khi gốc bị cắt rời
Mất gốc tinh thần xảy ra khi con người:
Sống thuần túy bằng lý trí và vật chất
Đo giá trị con người bằng tiền bạc, địa vị, lượt công nhận
Coi hiệu quả quan trọng hơn lương tri
Coi thành công quan trọng hơn ý nghĩa
Dần dần, đời sống nội tâm teo lại. Con người không còn đặt câu hỏi “đúng – sai”, “thiện – ác”, mà chỉ hỏi “được – mất”.
Đó là lúc xã hội phát triển nhanh nhưng con người bên trong suy kiệt.
3. Những biểu hiện của căn bệnh không tên
Mất gốc tinh thần không làm con người gục ngã ngay lập tức. Nó biểu hiện âm ỉ qua:
Cảm giác vô nghĩa dù bận rộn
Lo âu thường trực không rõ nguyên nhân
Trầm cảm giữa đời sống tiện nghi
Sự chai sạn trước nỗi đau của người khác
Sống vội, sống gấp, sống thay vì sống sâu
Con người tìm cách lấp đầy khoảng trống bằng tiêu dùng, giải trí, quyền lực, nhưng càng lấp càng trống.
4. Xã hội hiện đại và sự tách rời khỏi chiều sâu
Công nghệ kết nối con người với thế giới, nhưng lại làm con người xa rời chính mình.
Mạng xã hội tạo ra ảo giác được nhìn thấy, nhưng lại làm gia tăng nỗi cô đơn.
Thông tin bùng nổ, nhưng trí tuệ lắng đọng ngày càng hiếm.
Con người sống trên bề mặt của sự kiện, cảm xúc, trào lưu, mà không còn thời gian quay vào trong để hỏi:
“Ta đang sống thế nào?”
5. Khi đạo lý bị thay thế bởi lợi ích
HNI 20/12
🌺Chương 9. Mất gốc tinh thần – căn bệnh không tên của thời đại
Thời đại này không thiếu tri thức, không thiếu phương tiện, không thiếu cơ hội. Nhưng lại thiếu một điều căn bản: gốc tinh thần. Khi gốc bị mất, mọi phát triển bên ngoài đều trở nên mong manh. Con người có thể đi rất nhanh, nhưng không biết mình đang đi về đâu.
“Mất gốc tinh thần” không được ghi tên trong bất kỳ bệnh án y khoa nào, nhưng nó hiện diện khắp nơi – trong ánh mắt mệt mỏi, trong những cuộc đời đầy đủ mà trống rỗng, trong sự hoang mang không gọi được thành tên.
1. Gốc tinh thần là gì?
Gốc tinh thần không phải là tôn giáo cụ thể, cũng không phải hệ tư tưởng cứng nhắc. Gốc tinh thần là:
Ý thức về giá trị sống
Sự kết nối với bản thể sâu bên trong
La bàn đạo lý dẫn đường cho hành động
Cảm nhận về ý nghĩa và sự thiêng liêng của đời sống
Khi con người còn gốc tinh thần, họ có thể nghèo vật chất nhưng không nghèo nhân cách; có thể gặp nghịch cảnh nhưng không đánh mất phương hướng.
2. Khi gốc bị cắt rời
Mất gốc tinh thần xảy ra khi con người:
Sống thuần túy bằng lý trí và vật chất
Đo giá trị con người bằng tiền bạc, địa vị, lượt công nhận
Coi hiệu quả quan trọng hơn lương tri
Coi thành công quan trọng hơn ý nghĩa
Dần dần, đời sống nội tâm teo lại. Con người không còn đặt câu hỏi “đúng – sai”, “thiện – ác”, mà chỉ hỏi “được – mất”.
Đó là lúc xã hội phát triển nhanh nhưng con người bên trong suy kiệt.
3. Những biểu hiện của căn bệnh không tên
Mất gốc tinh thần không làm con người gục ngã ngay lập tức. Nó biểu hiện âm ỉ qua:
Cảm giác vô nghĩa dù bận rộn
Lo âu thường trực không rõ nguyên nhân
Trầm cảm giữa đời sống tiện nghi
Sự chai sạn trước nỗi đau của người khác
Sống vội, sống gấp, sống thay vì sống sâu
Con người tìm cách lấp đầy khoảng trống bằng tiêu dùng, giải trí, quyền lực, nhưng càng lấp càng trống.
4. Xã hội hiện đại và sự tách rời khỏi chiều sâu
Công nghệ kết nối con người với thế giới, nhưng lại làm con người xa rời chính mình.
Mạng xã hội tạo ra ảo giác được nhìn thấy, nhưng lại làm gia tăng nỗi cô đơn.
Thông tin bùng nổ, nhưng trí tuệ lắng đọng ngày càng hiếm.
Con người sống trên bề mặt của sự kiện, cảm xúc, trào lưu, mà không còn thời gian quay vào trong để hỏi:
“Ta đang sống thế nào?”
5. Khi đạo lý bị thay thế bởi lợi ích