HNI 21/12
Chương 2
SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG
Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn.
Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì.
1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người
Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ.
Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi:
Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát?
Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn.
2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại
Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời:
“Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?”
Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.
Chương 2
SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG
Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn.
Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì.
1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người
Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ.
Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi:
Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát?
Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn.
2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại
Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời:
“Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?”
Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.
HNI 21/12
🌺Chương 2
SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG
Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn.
Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì.
1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người
Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ.
Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi:
Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát?
Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn.
2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại
Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời:
“Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?”
Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.