HNI 23-12 - B10
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: MANG GỐC RA BIỂN LỚN
Chúng ta đã đi rất xa
Qua đại dương của hợp đồng và ngôn ngữ
Nhưng điều mang theo không phải vali
Mà là cách ta giữ lời hứa
Thế giới không hỏi ta từ đâu đến
Nó nhìn ta giữ chữ tín thế nào
Một cái bắt tay đúng hẹn
Nặng hơn trăm lời giới thiệu
Có lúc ta tưởng phải nói khác đi
Mới được lắng nghe
Phải lạnh hơn, nhanh hơn
Mới được gọi là toàn cầu
Nhưng biển lớn không cần người bắt chước
Nó cần những con thuyền biết hướng
Cây đứng vững không vì gió nhẹ
Mà vì rễ bám sâu trong đất
Ta mang theo nghĩa tình Á Đông
Không để mặc cả
Mà để nhắc mình không triệt đường sống
Của người đi cùng chuyến
Không cần treo cờ bản sắc
Chỉ cần đúng lời, đúng hẹn
Khi đạo đứng thẳng
Biên giới tự mờ đi
Có những cuộc đàm phán không cần cao giọng
Vì niềm tin đã ngồi sẵn giữa bàn
Có những mối hợp tác
Bắt đầu từ sự tôn trọng thầm lặng
Ta không đi ra để khoe mình đã lớn
Mà để cùng người khác lớn lên
Không mang tham vọng thống trị
Chỉ mang khát vọng làm ăn cho đàng hoàng
Giữa thế giới nhiều ánh đèn
Người giữ đạo không lóa mắt
Đi chậm hơn một nhịp
Nhưng không bao giờ lạc hướng
Và khi ta trở về
Dù thành công hay chưa
Thế giới vẫn nhớ
Có một cách làm ăn
Khiến người ta
Muốn tin thêm một lần nữa
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: MANG GỐC RA BIỂN LỚN
Chúng ta đã đi rất xa
Qua đại dương của hợp đồng và ngôn ngữ
Nhưng điều mang theo không phải vali
Mà là cách ta giữ lời hứa
Thế giới không hỏi ta từ đâu đến
Nó nhìn ta giữ chữ tín thế nào
Một cái bắt tay đúng hẹn
Nặng hơn trăm lời giới thiệu
Có lúc ta tưởng phải nói khác đi
Mới được lắng nghe
Phải lạnh hơn, nhanh hơn
Mới được gọi là toàn cầu
Nhưng biển lớn không cần người bắt chước
Nó cần những con thuyền biết hướng
Cây đứng vững không vì gió nhẹ
Mà vì rễ bám sâu trong đất
Ta mang theo nghĩa tình Á Đông
Không để mặc cả
Mà để nhắc mình không triệt đường sống
Của người đi cùng chuyến
Không cần treo cờ bản sắc
Chỉ cần đúng lời, đúng hẹn
Khi đạo đứng thẳng
Biên giới tự mờ đi
Có những cuộc đàm phán không cần cao giọng
Vì niềm tin đã ngồi sẵn giữa bàn
Có những mối hợp tác
Bắt đầu từ sự tôn trọng thầm lặng
Ta không đi ra để khoe mình đã lớn
Mà để cùng người khác lớn lên
Không mang tham vọng thống trị
Chỉ mang khát vọng làm ăn cho đàng hoàng
Giữa thế giới nhiều ánh đèn
Người giữ đạo không lóa mắt
Đi chậm hơn một nhịp
Nhưng không bao giờ lạc hướng
Và khi ta trở về
Dù thành công hay chưa
Thế giới vẫn nhớ
Có một cách làm ăn
Khiến người ta
Muốn tin thêm một lần nữa
HNI 23-12 - B10 🌺
BÀI THƠ CHƯƠNG 34: MANG GỐC RA BIỂN LỚN
Chúng ta đã đi rất xa
Qua đại dương của hợp đồng và ngôn ngữ
Nhưng điều mang theo không phải vali
Mà là cách ta giữ lời hứa
Thế giới không hỏi ta từ đâu đến
Nó nhìn ta giữ chữ tín thế nào
Một cái bắt tay đúng hẹn
Nặng hơn trăm lời giới thiệu
Có lúc ta tưởng phải nói khác đi
Mới được lắng nghe
Phải lạnh hơn, nhanh hơn
Mới được gọi là toàn cầu
Nhưng biển lớn không cần người bắt chước
Nó cần những con thuyền biết hướng
Cây đứng vững không vì gió nhẹ
Mà vì rễ bám sâu trong đất
Ta mang theo nghĩa tình Á Đông
Không để mặc cả
Mà để nhắc mình không triệt đường sống
Của người đi cùng chuyến
Không cần treo cờ bản sắc
Chỉ cần đúng lời, đúng hẹn
Khi đạo đứng thẳng
Biên giới tự mờ đi
Có những cuộc đàm phán không cần cao giọng
Vì niềm tin đã ngồi sẵn giữa bàn
Có những mối hợp tác
Bắt đầu từ sự tôn trọng thầm lặng
Ta không đi ra để khoe mình đã lớn
Mà để cùng người khác lớn lên
Không mang tham vọng thống trị
Chỉ mang khát vọng làm ăn cho đàng hoàng
Giữa thế giới nhiều ánh đèn
Người giữ đạo không lóa mắt
Đi chậm hơn một nhịp
Nhưng không bao giờ lạc hướng
Và khi ta trở về
Dù thành công hay chưa
Thế giới vẫn nhớ
Có một cách làm ăn
Khiến người ta
Muốn tin thêm một lần nữa
0 Bình luận
0 Chia sẽ