HNI 24/12:
BÀI THƠ CHƯƠNG 42: KHI ĐỦ NGƯỜI CHỌN ĐÚNG
Lịch sử không đổi
Bởi một tiếng hô
Nó đổi
Khi đủ nhiều người
Lặng lẽ làm cùng một điều đúng
Không ai trong số họ
Nghĩ mình đang viết lịch sử
Họ chỉ giữ lời
Trong một buổi sáng bình thường
Khi nói dối sẽ dễ hơn rất nhiều
Một người tử tế
Là một đốm sáng
Một nghìn người
Là một con đường
Một triệu người
Là bầu trời không còn tối
Không cần đứng chung quảng trường
Không cần cùng giơ biểu ngữ
Họ ở những châu lục khác nhau
Nhưng đứng chung
Dưới một chuẩn mực
Khi một hợp đồng được giữ
Dù không ai kiểm tra
Khi một lợi ích sai bị từ chối
Dù không ai biết
Lịch sử khẽ nghiêng đi một chút
Cái sai từng mạnh
Vì nó có mạng lưới
Giờ cái đúng đứng thẳng
Vì nó không còn đơn độc
Một triệu doanh nhân
Không cần giống nhau
Chỉ cần giống ở một điểm
Không dùng con người
Làm cái giá cho tăng trưởng
Họ không nhanh nhất
Không ồn ào nhất
Nhưng ở lại lâu nhất
Vì con đường họ đi
Không để lại tro tàn
Lịch sử không ghi tên từng người
Nhưng ghi lại sự thay đổi
Khi tử tế không còn bị hỏi
“Liệu có sống nổi không?”
Một ngày nào đó
Con trẻ sẽ đọc lại thời đại này
Và ngạc nhiên hỏi
“Vì sao ngày xưa
Làm ăn tử tế
Lại là điều hiếm?”
Một triệu câu chuyện nhỏ
Gộp lại thành một dòng lớn
Không ai viết anh hùng ca
Nhưng cả nhân loại
Bớt hoài nghi hơn một chút
Và khi thế giới nhìn lại
Họ sẽ không hỏi
Ai đã lãnh đạo?
Ai đã chiến thắng?
Họ sẽ hỏi
Từ đâu mà con người
Bắt đầu tin nhau trở lại?
Câu trả lời rất giản dị
Từ lúc
Đủ nhiều doanh nhân
Chọn đúng
Ngay cả khi
Không ai buộc họ phải làm vậy
BÀI THƠ CHƯƠNG 42: KHI ĐỦ NGƯỜI CHỌN ĐÚNG
Lịch sử không đổi
Bởi một tiếng hô
Nó đổi
Khi đủ nhiều người
Lặng lẽ làm cùng một điều đúng
Không ai trong số họ
Nghĩ mình đang viết lịch sử
Họ chỉ giữ lời
Trong một buổi sáng bình thường
Khi nói dối sẽ dễ hơn rất nhiều
Một người tử tế
Là một đốm sáng
Một nghìn người
Là một con đường
Một triệu người
Là bầu trời không còn tối
Không cần đứng chung quảng trường
Không cần cùng giơ biểu ngữ
Họ ở những châu lục khác nhau
Nhưng đứng chung
Dưới một chuẩn mực
Khi một hợp đồng được giữ
Dù không ai kiểm tra
Khi một lợi ích sai bị từ chối
Dù không ai biết
Lịch sử khẽ nghiêng đi một chút
Cái sai từng mạnh
Vì nó có mạng lưới
Giờ cái đúng đứng thẳng
Vì nó không còn đơn độc
Một triệu doanh nhân
Không cần giống nhau
Chỉ cần giống ở một điểm
Không dùng con người
Làm cái giá cho tăng trưởng
Họ không nhanh nhất
Không ồn ào nhất
Nhưng ở lại lâu nhất
Vì con đường họ đi
Không để lại tro tàn
Lịch sử không ghi tên từng người
Nhưng ghi lại sự thay đổi
Khi tử tế không còn bị hỏi
“Liệu có sống nổi không?”
Một ngày nào đó
Con trẻ sẽ đọc lại thời đại này
Và ngạc nhiên hỏi
“Vì sao ngày xưa
Làm ăn tử tế
Lại là điều hiếm?”
Một triệu câu chuyện nhỏ
Gộp lại thành một dòng lớn
Không ai viết anh hùng ca
Nhưng cả nhân loại
Bớt hoài nghi hơn một chút
Và khi thế giới nhìn lại
Họ sẽ không hỏi
Ai đã lãnh đạo?
Ai đã chiến thắng?
Họ sẽ hỏi
Từ đâu mà con người
Bắt đầu tin nhau trở lại?
Câu trả lời rất giản dị
Từ lúc
Đủ nhiều doanh nhân
Chọn đúng
Ngay cả khi
Không ai buộc họ phải làm vậy
HNI 24/12:
BÀI THƠ CHƯƠNG 42: KHI ĐỦ NGƯỜI CHỌN ĐÚNG
Lịch sử không đổi
Bởi một tiếng hô
Nó đổi
Khi đủ nhiều người
Lặng lẽ làm cùng một điều đúng
Không ai trong số họ
Nghĩ mình đang viết lịch sử
Họ chỉ giữ lời
Trong một buổi sáng bình thường
Khi nói dối sẽ dễ hơn rất nhiều
Một người tử tế
Là một đốm sáng
Một nghìn người
Là một con đường
Một triệu người
Là bầu trời không còn tối
Không cần đứng chung quảng trường
Không cần cùng giơ biểu ngữ
Họ ở những châu lục khác nhau
Nhưng đứng chung
Dưới một chuẩn mực
Khi một hợp đồng được giữ
Dù không ai kiểm tra
Khi một lợi ích sai bị từ chối
Dù không ai biết
Lịch sử khẽ nghiêng đi một chút
Cái sai từng mạnh
Vì nó có mạng lưới
Giờ cái đúng đứng thẳng
Vì nó không còn đơn độc
Một triệu doanh nhân
Không cần giống nhau
Chỉ cần giống ở một điểm
Không dùng con người
Làm cái giá cho tăng trưởng
Họ không nhanh nhất
Không ồn ào nhất
Nhưng ở lại lâu nhất
Vì con đường họ đi
Không để lại tro tàn
Lịch sử không ghi tên từng người
Nhưng ghi lại sự thay đổi
Khi tử tế không còn bị hỏi
“Liệu có sống nổi không?”
Một ngày nào đó
Con trẻ sẽ đọc lại thời đại này
Và ngạc nhiên hỏi
“Vì sao ngày xưa
Làm ăn tử tế
Lại là điều hiếm?”
Một triệu câu chuyện nhỏ
Gộp lại thành một dòng lớn
Không ai viết anh hùng ca
Nhưng cả nhân loại
Bớt hoài nghi hơn một chút
Và khi thế giới nhìn lại
Họ sẽ không hỏi
Ai đã lãnh đạo?
Ai đã chiến thắng?
Họ sẽ hỏi
Từ đâu mà con người
Bắt đầu tin nhau trở lại?
Câu trả lời rất giản dị
Từ lúc
Đủ nhiều doanh nhân
Chọn đúng
Ngay cả khi
Không ai buộc họ phải làm vậy