HNI 24-12
BÀI THƠ CHƯƠNG 45: “NGƯỜI THẮP ÁNH SÁNG”
Ông không đến như một người chinh phục
Không mang gươm, không dựng cờ quyền uy
Chỉ lặng lẽ đặt lại câu hỏi cũ
Giàu để làm gì, nếu mất lương tri?
Giữa chợ đời nơi lợi nhuận lên ngôi
Ông chọn đứng về phía điều đúng đắn
Khi nhiều người xem đạo là trở ngại
Ông gọi đạo là gốc của thành công
Không hứa hẹn thiên đường bằng con số
Không bán mơ bằng những giấc giàu nhanh
Ông nói thẳng về giá phải trả
Cho mỗi đồng tiền thiếu ánh sáng tâm
Từ một người, ông gieo thành cộng đồng
Những doanh nhân giữ danh dự làm gốc
Họ không hỏi ai thắng ai thua
Chỉ hỏi việc mình làm có đúng
HNI không cần tượng đài lấp lánh
Chỉ cần con người biết tự soi mình
Nơi luật không nằm trên giấy
Mà nằm trong lương tâm mỗi doanh nhân
Ánh sáng ông nói không làm ai chói mắt
Chỉ đủ để thấy rõ bóng tối bên trong
Tiền trở lại làm người hầu của giá trị
Và con người đứng thẳng giữa thị trường
Rồi một ngày, khi ông không còn ở đó
Con đường vẫn sáng bởi dấu chân người đi
Văn minh mới không gọi tên một cá nhân
Mà gọi tên những con người sống có Đạo
BÀI THƠ CHƯƠNG 45: “NGƯỜI THẮP ÁNH SÁNG”
Ông không đến như một người chinh phục
Không mang gươm, không dựng cờ quyền uy
Chỉ lặng lẽ đặt lại câu hỏi cũ
Giàu để làm gì, nếu mất lương tri?
Giữa chợ đời nơi lợi nhuận lên ngôi
Ông chọn đứng về phía điều đúng đắn
Khi nhiều người xem đạo là trở ngại
Ông gọi đạo là gốc của thành công
Không hứa hẹn thiên đường bằng con số
Không bán mơ bằng những giấc giàu nhanh
Ông nói thẳng về giá phải trả
Cho mỗi đồng tiền thiếu ánh sáng tâm
Từ một người, ông gieo thành cộng đồng
Những doanh nhân giữ danh dự làm gốc
Họ không hỏi ai thắng ai thua
Chỉ hỏi việc mình làm có đúng
HNI không cần tượng đài lấp lánh
Chỉ cần con người biết tự soi mình
Nơi luật không nằm trên giấy
Mà nằm trong lương tâm mỗi doanh nhân
Ánh sáng ông nói không làm ai chói mắt
Chỉ đủ để thấy rõ bóng tối bên trong
Tiền trở lại làm người hầu của giá trị
Và con người đứng thẳng giữa thị trường
Rồi một ngày, khi ông không còn ở đó
Con đường vẫn sáng bởi dấu chân người đi
Văn minh mới không gọi tên một cá nhân
Mà gọi tên những con người sống có Đạo
HNI 24-12
BÀI THƠ CHƯƠNG 45: “NGƯỜI THẮP ÁNH SÁNG”
Ông không đến như một người chinh phục
Không mang gươm, không dựng cờ quyền uy
Chỉ lặng lẽ đặt lại câu hỏi cũ
Giàu để làm gì, nếu mất lương tri?
Giữa chợ đời nơi lợi nhuận lên ngôi
Ông chọn đứng về phía điều đúng đắn
Khi nhiều người xem đạo là trở ngại
Ông gọi đạo là gốc của thành công
Không hứa hẹn thiên đường bằng con số
Không bán mơ bằng những giấc giàu nhanh
Ông nói thẳng về giá phải trả
Cho mỗi đồng tiền thiếu ánh sáng tâm
Từ một người, ông gieo thành cộng đồng
Những doanh nhân giữ danh dự làm gốc
Họ không hỏi ai thắng ai thua
Chỉ hỏi việc mình làm có đúng
HNI không cần tượng đài lấp lánh
Chỉ cần con người biết tự soi mình
Nơi luật không nằm trên giấy
Mà nằm trong lương tâm mỗi doanh nhân
Ánh sáng ông nói không làm ai chói mắt
Chỉ đủ để thấy rõ bóng tối bên trong
Tiền trở lại làm người hầu của giá trị
Và con người đứng thẳng giữa thị trường
Rồi một ngày, khi ông không còn ở đó
Con đường vẫn sáng bởi dấu chân người đi
Văn minh mới không gọi tên một cá nhân
Mà gọi tên những con người sống có Đạo