HNI 26/12 - B6 BÀI THƠ CHƯƠNG 31: TINH THẦN HỘ QUỐC AN DÂN TRONG GIÁO LÝ CỔ
Từ thuở dựng non sông còn hoang gió,
Tiếng giáo lý vang lên gọi nghĩa đời.
Hộ quốc trước, an dân là gốc cội,
Đạo theo người, người giữ đạo sáng ngời.
Trên đỉnh núi, lời kinh như suối chảy,
Dẫn tâm hồn khỏi lạc lối phong ba.
Khi đất nước trải tháng ngày biến ải,
Đạo nhắc lòng: giữ lấy chữ bao la.
Là nhân ái, là từ tâm tha thứ,
Là chí bền gìn cuộc sống an yên.
Thương dân trước để dựng xây xã tắc,
Yêu giang sơn bằng hành động thiện hiền.
Những bậc cổ nhân soi đường trải thế,
Lấy hòa bình làm sức mạnh trường lưu.
Hộ một nước không bằng hộ lòng người trước,
Dân an rồi, trời đất hóa điều nhu.
Giáo lý cũ — chẳng hề xưa trong nghĩa,
Như lửa thiêng gìn giữ mỗi tâm linh.
Nhắc hậu thế giữa trăm dòng đổi mới:
Giữ nước nhà… bắt đầu từ chính mình.
Từ thuở dựng non sông còn hoang gió,
Tiếng giáo lý vang lên gọi nghĩa đời.
Hộ quốc trước, an dân là gốc cội,
Đạo theo người, người giữ đạo sáng ngời.
Trên đỉnh núi, lời kinh như suối chảy,
Dẫn tâm hồn khỏi lạc lối phong ba.
Khi đất nước trải tháng ngày biến ải,
Đạo nhắc lòng: giữ lấy chữ bao la.
Là nhân ái, là từ tâm tha thứ,
Là chí bền gìn cuộc sống an yên.
Thương dân trước để dựng xây xã tắc,
Yêu giang sơn bằng hành động thiện hiền.
Những bậc cổ nhân soi đường trải thế,
Lấy hòa bình làm sức mạnh trường lưu.
Hộ một nước không bằng hộ lòng người trước,
Dân an rồi, trời đất hóa điều nhu.
Giáo lý cũ — chẳng hề xưa trong nghĩa,
Như lửa thiêng gìn giữ mỗi tâm linh.
Nhắc hậu thế giữa trăm dòng đổi mới:
Giữ nước nhà… bắt đầu từ chính mình.
HNI 26/12 - B6 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 31: TINH THẦN HỘ QUỐC AN DÂN TRONG GIÁO LÝ CỔ
Từ thuở dựng non sông còn hoang gió,
Tiếng giáo lý vang lên gọi nghĩa đời.
Hộ quốc trước, an dân là gốc cội,
Đạo theo người, người giữ đạo sáng ngời.
Trên đỉnh núi, lời kinh như suối chảy,
Dẫn tâm hồn khỏi lạc lối phong ba.
Khi đất nước trải tháng ngày biến ải,
Đạo nhắc lòng: giữ lấy chữ bao la.
Là nhân ái, là từ tâm tha thứ,
Là chí bền gìn cuộc sống an yên.
Thương dân trước để dựng xây xã tắc,
Yêu giang sơn bằng hành động thiện hiền.
Những bậc cổ nhân soi đường trải thế,
Lấy hòa bình làm sức mạnh trường lưu.
Hộ một nước không bằng hộ lòng người trước,
Dân an rồi, trời đất hóa điều nhu.
Giáo lý cũ — chẳng hề xưa trong nghĩa,
Như lửa thiêng gìn giữ mỗi tâm linh.
Nhắc hậu thế giữa trăm dòng đổi mới:
Giữ nước nhà… bắt đầu từ chính mình.