HNI 4/9
BÀI HÁT CHƯƠNG 23
TRONG GIÁO DỤC – HỌC TRÒ KHÔNG BAO GIỜ THẤP HƠN THẦY
Henry Le
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 1]
Thầy không phải đỉnh cao vời vợi,
Trò không là bóng mờ lặng thinh.
Tri thức chẳng thuộc riêng một phía,
Mỗi tâm hồn đều mang ánh bình minh.
[Đoạn 2]
Học trò hôm nay là thầy ngày tới,
Sự nối dài qua thế hệ tương lai.
Cây tri thức vươn ra biển rộng,
Rễ sâu bền, lá mới xanh dài.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 3]
Nếu thầy dừng, trò sẽ bước tiếp,
Nếu trò bay, thầy sẽ dõi theo.
Không ai là bóng, không ai là chủ,
Chỉ có tình người, chỉ có gieo yêu.
[Đoạn 4]
Trong giáo dục – không còn khoảng cách,
Chỉ còn đồng hành, chỉ còn sẻ chia.
Tri thức là biển không bờ bến,
Thầy và trò cùng chèo một con thuyền.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Cao trào]
Hãy để trò bay cao hơn cả thầy,
Vì đó là vinh quang của người gieo mầm.
Hãy để thầy cúi đầu cảm phục,
Vì học trò đã viết tiếp giấc mơ nhân gian.
[Điệp khúc cuối]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác hành trình, chỉ khác đôi tay.
Người đi trước, kẻ theo sau,
Đều là ánh sáng của một mặt trời chung.
BÀI HÁT CHƯƠNG 23
TRONG GIÁO DỤC – HỌC TRÒ KHÔNG BAO GIỜ THẤP HƠN THẦY
Henry Le
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 1]
Thầy không phải đỉnh cao vời vợi,
Trò không là bóng mờ lặng thinh.
Tri thức chẳng thuộc riêng một phía,
Mỗi tâm hồn đều mang ánh bình minh.
[Đoạn 2]
Học trò hôm nay là thầy ngày tới,
Sự nối dài qua thế hệ tương lai.
Cây tri thức vươn ra biển rộng,
Rễ sâu bền, lá mới xanh dài.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 3]
Nếu thầy dừng, trò sẽ bước tiếp,
Nếu trò bay, thầy sẽ dõi theo.
Không ai là bóng, không ai là chủ,
Chỉ có tình người, chỉ có gieo yêu.
[Đoạn 4]
Trong giáo dục – không còn khoảng cách,
Chỉ còn đồng hành, chỉ còn sẻ chia.
Tri thức là biển không bờ bến,
Thầy và trò cùng chèo một con thuyền.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Cao trào]
Hãy để trò bay cao hơn cả thầy,
Vì đó là vinh quang của người gieo mầm.
Hãy để thầy cúi đầu cảm phục,
Vì học trò đã viết tiếp giấc mơ nhân gian.
[Điệp khúc cuối]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác hành trình, chỉ khác đôi tay.
Người đi trước, kẻ theo sau,
Đều là ánh sáng của một mặt trời chung.
HNI 4/9
🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 23
TRONG GIÁO DỤC – HỌC TRÒ KHÔNG BAO GIỜ THẤP HƠN THẦY
Henry Le
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 1]
Thầy không phải đỉnh cao vời vợi,
Trò không là bóng mờ lặng thinh.
Tri thức chẳng thuộc riêng một phía,
Mỗi tâm hồn đều mang ánh bình minh.
[Đoạn 2]
Học trò hôm nay là thầy ngày tới,
Sự nối dài qua thế hệ tương lai.
Cây tri thức vươn ra biển rộng,
Rễ sâu bền, lá mới xanh dài.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Đoạn 3]
Nếu thầy dừng, trò sẽ bước tiếp,
Nếu trò bay, thầy sẽ dõi theo.
Không ai là bóng, không ai là chủ,
Chỉ có tình người, chỉ có gieo yêu.
[Đoạn 4]
Trong giáo dục – không còn khoảng cách,
Chỉ còn đồng hành, chỉ còn sẻ chia.
Tri thức là biển không bờ bến,
Thầy và trò cùng chèo một con thuyền.
[Điệp khúc]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác lối đi, chỉ khác tháng ngày.
Người gieo hạt, kẻ nuôi mầm,
Cùng nhau đứng thẳng, dưới trời tự do.
[Cao trào]
Hãy để trò bay cao hơn cả thầy,
Vì đó là vinh quang của người gieo mầm.
Hãy để thầy cúi đầu cảm phục,
Vì học trò đã viết tiếp giấc mơ nhân gian.
[Điệp khúc cuối]
Học trò không bao giờ thấp hơn thầy,
Chỉ khác hành trình, chỉ khác đôi tay.
Người đi trước, kẻ theo sau,
Đều là ánh sáng của một mặt trời chung.


