HNI 4-9
Bài Thơ Chương 29
“ÁNH SÁNG BỊ NHUỐM BẨN”
Khoa học từng được gọi là ánh sáng,
Nhưng ánh sáng cũng có thể bị nhuộm đen.
Một công trình nghiên cứu lung linh,
Ẩn sau là bàn tay của kẻ tài trợ.
Số liệu biết nói dối khi bị điều khiển,
Biểu đồ uốn cong theo ý của đồng tiền.
Báo cáo khoa học đôi khi chỉ là chiếc áo,
Che đi sự thật đang rỉ máu bên trong.
Thuốc lá từng được gọi là vô hại,
Vì khoa học đã “chứng minh” như thế.
Khí thải từng bị phủ nhận hàng thập kỷ,
Chỉ để ngành dầu mỏ còn béo bở thêm.
Có những nhà khoa học bán linh hồn,
Đổi lấy danh vọng, đổi lấy tài trợ.
Họ khoác áo trắng, nhưng tim đã xám,
Lời nói của họ biến thành công cụ dối lừa.
Đám đông vỗ tay tin rằng “khoa học nói”,
Nhưng quên rằng khoa học cũng do người viết ra.
Người có quyền lực viết câu hỏi,
Người có tiền bạc định hướng câu trả lời.
Sự thật không nằm gọn trong phòng thí nghiệm,
Mà còn trong nỗi đau của con người thật.
Khoa học chỉ thuần khiết khi không bị mua,
Còn khi bị mua, nó thành bóng tối có lớp áo sáng.
Người tỉnh thức không phủ nhận khoa học,
Nhưng cũng không quỳ gối trước nó.
Họ lắng nghe, nhưng vẫn đặt câu hỏi:
“Ánh sáng này có thật sự tinh khiết không?”
Bài Thơ Chương 29
“ÁNH SÁNG BỊ NHUỐM BẨN”
Khoa học từng được gọi là ánh sáng,
Nhưng ánh sáng cũng có thể bị nhuộm đen.
Một công trình nghiên cứu lung linh,
Ẩn sau là bàn tay của kẻ tài trợ.
Số liệu biết nói dối khi bị điều khiển,
Biểu đồ uốn cong theo ý của đồng tiền.
Báo cáo khoa học đôi khi chỉ là chiếc áo,
Che đi sự thật đang rỉ máu bên trong.
Thuốc lá từng được gọi là vô hại,
Vì khoa học đã “chứng minh” như thế.
Khí thải từng bị phủ nhận hàng thập kỷ,
Chỉ để ngành dầu mỏ còn béo bở thêm.
Có những nhà khoa học bán linh hồn,
Đổi lấy danh vọng, đổi lấy tài trợ.
Họ khoác áo trắng, nhưng tim đã xám,
Lời nói của họ biến thành công cụ dối lừa.
Đám đông vỗ tay tin rằng “khoa học nói”,
Nhưng quên rằng khoa học cũng do người viết ra.
Người có quyền lực viết câu hỏi,
Người có tiền bạc định hướng câu trả lời.
Sự thật không nằm gọn trong phòng thí nghiệm,
Mà còn trong nỗi đau của con người thật.
Khoa học chỉ thuần khiết khi không bị mua,
Còn khi bị mua, nó thành bóng tối có lớp áo sáng.
Người tỉnh thức không phủ nhận khoa học,
Nhưng cũng không quỳ gối trước nó.
Họ lắng nghe, nhưng vẫn đặt câu hỏi:
“Ánh sáng này có thật sự tinh khiết không?”
HNI 4-9
📝 Bài Thơ Chương 29
“ÁNH SÁNG BỊ NHUỐM BẨN”
Khoa học từng được gọi là ánh sáng,
Nhưng ánh sáng cũng có thể bị nhuộm đen.
Một công trình nghiên cứu lung linh,
Ẩn sau là bàn tay của kẻ tài trợ.
Số liệu biết nói dối khi bị điều khiển,
Biểu đồ uốn cong theo ý của đồng tiền.
Báo cáo khoa học đôi khi chỉ là chiếc áo,
Che đi sự thật đang rỉ máu bên trong.
Thuốc lá từng được gọi là vô hại,
Vì khoa học đã “chứng minh” như thế.
Khí thải từng bị phủ nhận hàng thập kỷ,
Chỉ để ngành dầu mỏ còn béo bở thêm.
Có những nhà khoa học bán linh hồn,
Đổi lấy danh vọng, đổi lấy tài trợ.
Họ khoác áo trắng, nhưng tim đã xám,
Lời nói của họ biến thành công cụ dối lừa.
Đám đông vỗ tay tin rằng “khoa học nói”,
Nhưng quên rằng khoa học cũng do người viết ra.
Người có quyền lực viết câu hỏi,
Người có tiền bạc định hướng câu trả lời.
Sự thật không nằm gọn trong phòng thí nghiệm,
Mà còn trong nỗi đau của con người thật.
Khoa học chỉ thuần khiết khi không bị mua,
Còn khi bị mua, nó thành bóng tối có lớp áo sáng.
Người tỉnh thức không phủ nhận khoa học,
Nhưng cũng không quỳ gối trước nó.
Họ lắng nghe, nhưng vẫn đặt câu hỏi:
“Ánh sáng này có thật sự tinh khiết không?”


