HNI 25-8
Bài Thơ Chương 17: Hạnh Phúc Giản Dị.

Hạnh phúc chẳng ở đâu xa,

Ẩn trong tiếng cười chan hòa thân thương.

Một bữa cơm chiều ấm áp,

Một mái nhà nhỏ, một tình yêu thương.

Hạnh phúc là ánh bình minh,

Là giọt sương mai long lanh trên lá.

Là khi ta ngồi lặng yên,

Nghe tim mình khẽ đập trong bình an.

Hạnh phúc đâu phải ngọc ngà,

Cũng chẳng cần đến xa hoa, bạc vàng.

Nó hiện hữu nơi bàn tay,

Nơi ánh mắt sáng, nơi nụ cười hiền.

Hạnh phúc là lúc biết đủ,

Không bon chen, chẳng so sánh với đời.

Là yêu những điều bé nhỏ,

Đơn sơ nhưng chứa chan hồn người.

Có khi hạnh phúc chỉ là,

Một lời động viên khi ta mỏi mệt.

Có khi là ánh nắng mai,

Vừa xuyên qua kẽ lá sau đêm dài.

Người biết ơn mới hạnh phúc,

Kẻ tham lam chẳng bao giờ đủ đầy.

Ánh sáng giản dị trong tim,

Soi lối đời ta đi qua phong ba.

Hạnh phúc chẳng đợi ngày mai,

Nó ở ngay đây trong từng hơi thở.

Nếu ta mở lòng đón nhận,

Bình an sẽ ở lại trong tâm hồn.

Giản dị chính là ánh sáng,

Nuôi dưỡng con người hạnh phúc dài lâu.
HNI 25-8 🌸 Bài Thơ Chương 17: Hạnh Phúc Giản Dị. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa, Ẩn trong tiếng cười chan hòa thân thương. Một bữa cơm chiều ấm áp, Một mái nhà nhỏ, một tình yêu thương. Hạnh phúc là ánh bình minh, Là giọt sương mai long lanh trên lá. Là khi ta ngồi lặng yên, Nghe tim mình khẽ đập trong bình an. Hạnh phúc đâu phải ngọc ngà, Cũng chẳng cần đến xa hoa, bạc vàng. Nó hiện hữu nơi bàn tay, Nơi ánh mắt sáng, nơi nụ cười hiền. Hạnh phúc là lúc biết đủ, Không bon chen, chẳng so sánh với đời. Là yêu những điều bé nhỏ, Đơn sơ nhưng chứa chan hồn người. Có khi hạnh phúc chỉ là, Một lời động viên khi ta mỏi mệt. Có khi là ánh nắng mai, Vừa xuyên qua kẽ lá sau đêm dài. Người biết ơn mới hạnh phúc, Kẻ tham lam chẳng bao giờ đủ đầy. Ánh sáng giản dị trong tim, Soi lối đời ta đi qua phong ba. Hạnh phúc chẳng đợi ngày mai, Nó ở ngay đây trong từng hơi thở. Nếu ta mở lòng đón nhận, Bình an sẽ ở lại trong tâm hồn. Giản dị chính là ánh sáng, Nuôi dưỡng con người hạnh phúc dài lâu.
Love
Like
Wow
Sad
9
1 Bình luận 0 Chia sẽ