HNI 8/9 - 4. Bài hát chương 45
“Đừng Bao Giờ Xem Thường Ai”
Henry Le – Lê Đình Hải
[Đoạn 1]
Có những bước chân nhỏ bé giữa đời,
Âm thầm đi qua không ai để ý.
Có những giọt lệ rơi chẳng ai nhìn,
Nhưng chính nó làm nên sức mạnh kiên cường.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một vũ trụ đang cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Ngọn lửa âm thầm sẽ bùng lên sáng trời.
Một hạt bụi nhỏ cũng mang cả vũ trụ,
Một con tim yếu mềm cũng hóa anh hùng.
[Đoạn 2]
Có những ước mơ tưởng như quá xa,
Nhưng bàn tay nhỏ có thể chạm tới.
Có những lời nói tưởng chừng vô nghĩa,
Nhưng thay đổi cả một thế hệ mai sau.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một giấc mơ rực cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Mỗi vết thương là một đôi cánh bay xa.
Một tia sáng nhỏ cũng đủ xé màn đêm,
Một trái tim chân thành cũng làm nên phép màu.
[Bridge]
Ngày mai có thể khác, chỉ cần ta tin,
Trong bóng tối vẫn còn ánh bình minh.
Mỗi con người – một câu chuyện phi thường,
Nếu ta biết lắng nghe và trân trọng.
[Điệp khúc cuối]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì từng hạt cát cũng làm nên sa mạc.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Từng bước nhỏ bé dựng cả giang sơn.
Hãy nhớ lấy, hỡi trái tim nhân loại:
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai – kể cả chính mình.
“Đừng Bao Giờ Xem Thường Ai”
Henry Le – Lê Đình Hải
[Đoạn 1]
Có những bước chân nhỏ bé giữa đời,
Âm thầm đi qua không ai để ý.
Có những giọt lệ rơi chẳng ai nhìn,
Nhưng chính nó làm nên sức mạnh kiên cường.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một vũ trụ đang cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Ngọn lửa âm thầm sẽ bùng lên sáng trời.
Một hạt bụi nhỏ cũng mang cả vũ trụ,
Một con tim yếu mềm cũng hóa anh hùng.
[Đoạn 2]
Có những ước mơ tưởng như quá xa,
Nhưng bàn tay nhỏ có thể chạm tới.
Có những lời nói tưởng chừng vô nghĩa,
Nhưng thay đổi cả một thế hệ mai sau.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một giấc mơ rực cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Mỗi vết thương là một đôi cánh bay xa.
Một tia sáng nhỏ cũng đủ xé màn đêm,
Một trái tim chân thành cũng làm nên phép màu.
[Bridge]
Ngày mai có thể khác, chỉ cần ta tin,
Trong bóng tối vẫn còn ánh bình minh.
Mỗi con người – một câu chuyện phi thường,
Nếu ta biết lắng nghe và trân trọng.
[Điệp khúc cuối]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì từng hạt cát cũng làm nên sa mạc.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Từng bước nhỏ bé dựng cả giang sơn.
Hãy nhớ lấy, hỡi trái tim nhân loại:
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai – kể cả chính mình.
HNI 8/9 - 4. 🎵 Bài hát chương 45
“Đừng Bao Giờ Xem Thường Ai”
Henry Le – Lê Đình Hải
[Đoạn 1]
Có những bước chân nhỏ bé giữa đời,
Âm thầm đi qua không ai để ý.
Có những giọt lệ rơi chẳng ai nhìn,
Nhưng chính nó làm nên sức mạnh kiên cường.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một vũ trụ đang cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Ngọn lửa âm thầm sẽ bùng lên sáng trời.
Một hạt bụi nhỏ cũng mang cả vũ trụ,
Một con tim yếu mềm cũng hóa anh hùng.
[Đoạn 2]
Có những ước mơ tưởng như quá xa,
Nhưng bàn tay nhỏ có thể chạm tới.
Có những lời nói tưởng chừng vô nghĩa,
Nhưng thay đổi cả một thế hệ mai sau.
[Điệp khúc]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì trong họ có một giấc mơ rực cháy.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Mỗi vết thương là một đôi cánh bay xa.
Một tia sáng nhỏ cũng đủ xé màn đêm,
Một trái tim chân thành cũng làm nên phép màu.
[Bridge]
Ngày mai có thể khác, chỉ cần ta tin,
Trong bóng tối vẫn còn ánh bình minh.
Mỗi con người – một câu chuyện phi thường,
Nếu ta biết lắng nghe và trân trọng.
[Điệp khúc cuối]
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai,
Vì từng hạt cát cũng làm nên sa mạc.
Đừng bao giờ xem thường chính mình,
Từng bước nhỏ bé dựng cả giang sơn.
Hãy nhớ lấy, hỡi trái tim nhân loại:
Đừng bao giờ xem thường bất kỳ ai – kể cả chính mình.



