HNI 8/9 - Bài thơ chương 36:
“Đạo Trong Giao Thương – Thương trường đạo lý, không còn chụp giật, lừa đảo”
Trong chợ đời người qua kẻ lại,
Tiếng mặc cả, ánh mắt vội vàng.
Có kẻ bon chen, chỉ ham lợi lãi,
Quên tình người, quên nghĩa giang san.
Có kẻ bán hàng mà tâm gian dối,
Giá thì thổi, chất chẳng như lời.
Mỗi đồng bạc đổi bằng máu mồ hôi,
Lại hóa thành nỗi đau trong lòng người.
Nhưng gió mới nay về từng phố chợ,
Đạo lý sáng soi lối thương trường.
Người buôn bán chẳng còn trò chụp giật,
Chữ Tín dựng nên thành quách kiên cường.
“Làm ăn phải thuận cùng Trời – Đất,
Đừng lừa nhau mà tự lừa mình.
Một đồng lời cũng mang theo nghiệp,
Một tấm lòng gieo phúc trường sinh.”
Người thương nhân nay không chỉ bán,
Mà trao đi niềm tin, nụ cười.
Mỗi món hàng là lời cam kết,
Mỗi cái bắt tay chan chứa tình người.
Thương trường chẳng phải nơi sát phạt,
Mà là nơi cùng dựng mái nhà chung.
Người bán – kẻ mua đồng hành nhân nghĩa,
Cùng dựng xây xã hội sáng trong.
Không còn cảnh hàng giả, hàng nhái,
Không còn người “một vốn mười lời”.
Chỉ còn lại minh bạch, công khai,
Lợi nhuận gắn liền phúc lợi muôn nơi.
Khi đạo lý làm nền thương mại,
Người giàu sang chẳng hổ thẹn chi.
Kẻ bình dân cũng không bị ép,
Mọi trao đổi đều nở hoa từ bi.
Thương trường như sông dài bể rộng,
Đạo trong tâm là bến thuyền neo.
Không còn sóng bạc đầu dối trá,
Chỉ còn yêu thương chảy dạt dào.
Người buôn chính là kẻ gieo hạt,
Hạt không chỉ là gạo, là ngô.
Mà là hạt tin, hạt nhân phẩm,
Hạt của tình thương lan khắp bến bờ.
Ngày nay ta mơ một phiên chợ mới,
Ở đó người không sợ bị lừa.
Ở đó tiền là máu dân, mồ hôi,
Nên mỗi đồng trao đi đều là phúc thừa.
Hãy để đạo trong từng cuộc thương,
Để giàu sang không nhuốm máu đời thường.
Để thương nhân là người quân tử,
Chứ chẳng còn kẻ chỉ biết toan toan.
Đạo trong giao thương – lời nguyền muôn thuở,
Gian manh kia rồi sẽ tàn phai.
Chỉ nhân nghĩa, tín tâm trường cửu,
Cùng dựng thương trường sáng tựa ngày mai.
Kết
Thương trường không còn trò lừa lọc,
Mỗi con người là ánh sáng soi.
Đạo trong giao thương – nguồn sinh lực,
Đắp xây thế giới một đời thảnh thơi.
“Đạo Trong Giao Thương – Thương trường đạo lý, không còn chụp giật, lừa đảo”
Trong chợ đời người qua kẻ lại,
Tiếng mặc cả, ánh mắt vội vàng.
Có kẻ bon chen, chỉ ham lợi lãi,
Quên tình người, quên nghĩa giang san.
Có kẻ bán hàng mà tâm gian dối,
Giá thì thổi, chất chẳng như lời.
Mỗi đồng bạc đổi bằng máu mồ hôi,
Lại hóa thành nỗi đau trong lòng người.
Nhưng gió mới nay về từng phố chợ,
Đạo lý sáng soi lối thương trường.
Người buôn bán chẳng còn trò chụp giật,
Chữ Tín dựng nên thành quách kiên cường.
“Làm ăn phải thuận cùng Trời – Đất,
Đừng lừa nhau mà tự lừa mình.
Một đồng lời cũng mang theo nghiệp,
Một tấm lòng gieo phúc trường sinh.”
Người thương nhân nay không chỉ bán,
Mà trao đi niềm tin, nụ cười.
Mỗi món hàng là lời cam kết,
Mỗi cái bắt tay chan chứa tình người.
Thương trường chẳng phải nơi sát phạt,
Mà là nơi cùng dựng mái nhà chung.
Người bán – kẻ mua đồng hành nhân nghĩa,
Cùng dựng xây xã hội sáng trong.
Không còn cảnh hàng giả, hàng nhái,
Không còn người “một vốn mười lời”.
Chỉ còn lại minh bạch, công khai,
Lợi nhuận gắn liền phúc lợi muôn nơi.
Khi đạo lý làm nền thương mại,
Người giàu sang chẳng hổ thẹn chi.
Kẻ bình dân cũng không bị ép,
Mọi trao đổi đều nở hoa từ bi.
Thương trường như sông dài bể rộng,
Đạo trong tâm là bến thuyền neo.
Không còn sóng bạc đầu dối trá,
Chỉ còn yêu thương chảy dạt dào.
Người buôn chính là kẻ gieo hạt,
Hạt không chỉ là gạo, là ngô.
Mà là hạt tin, hạt nhân phẩm,
Hạt của tình thương lan khắp bến bờ.
Ngày nay ta mơ một phiên chợ mới,
Ở đó người không sợ bị lừa.
Ở đó tiền là máu dân, mồ hôi,
Nên mỗi đồng trao đi đều là phúc thừa.
Hãy để đạo trong từng cuộc thương,
Để giàu sang không nhuốm máu đời thường.
Để thương nhân là người quân tử,
Chứ chẳng còn kẻ chỉ biết toan toan.
Đạo trong giao thương – lời nguyền muôn thuở,
Gian manh kia rồi sẽ tàn phai.
Chỉ nhân nghĩa, tín tâm trường cửu,
Cùng dựng thương trường sáng tựa ngày mai.
Kết
Thương trường không còn trò lừa lọc,
Mỗi con người là ánh sáng soi.
Đạo trong giao thương – nguồn sinh lực,
Đắp xây thế giới một đời thảnh thơi.
HNI 8/9 - 📕Bài thơ chương 36:
“Đạo Trong Giao Thương – Thương trường đạo lý, không còn chụp giật, lừa đảo”
Trong chợ đời người qua kẻ lại,
Tiếng mặc cả, ánh mắt vội vàng.
Có kẻ bon chen, chỉ ham lợi lãi,
Quên tình người, quên nghĩa giang san.
Có kẻ bán hàng mà tâm gian dối,
Giá thì thổi, chất chẳng như lời.
Mỗi đồng bạc đổi bằng máu mồ hôi,
Lại hóa thành nỗi đau trong lòng người.
Nhưng gió mới nay về từng phố chợ,
Đạo lý sáng soi lối thương trường.
Người buôn bán chẳng còn trò chụp giật,
Chữ Tín dựng nên thành quách kiên cường.
“Làm ăn phải thuận cùng Trời – Đất,
Đừng lừa nhau mà tự lừa mình.
Một đồng lời cũng mang theo nghiệp,
Một tấm lòng gieo phúc trường sinh.”
Người thương nhân nay không chỉ bán,
Mà trao đi niềm tin, nụ cười.
Mỗi món hàng là lời cam kết,
Mỗi cái bắt tay chan chứa tình người.
Thương trường chẳng phải nơi sát phạt,
Mà là nơi cùng dựng mái nhà chung.
Người bán – kẻ mua đồng hành nhân nghĩa,
Cùng dựng xây xã hội sáng trong.
Không còn cảnh hàng giả, hàng nhái,
Không còn người “một vốn mười lời”.
Chỉ còn lại minh bạch, công khai,
Lợi nhuận gắn liền phúc lợi muôn nơi.
Khi đạo lý làm nền thương mại,
Người giàu sang chẳng hổ thẹn chi.
Kẻ bình dân cũng không bị ép,
Mọi trao đổi đều nở hoa từ bi.
Thương trường như sông dài bể rộng,
Đạo trong tâm là bến thuyền neo.
Không còn sóng bạc đầu dối trá,
Chỉ còn yêu thương chảy dạt dào.
Người buôn chính là kẻ gieo hạt,
Hạt không chỉ là gạo, là ngô.
Mà là hạt tin, hạt nhân phẩm,
Hạt của tình thương lan khắp bến bờ.
Ngày nay ta mơ một phiên chợ mới,
Ở đó người không sợ bị lừa.
Ở đó tiền là máu dân, mồ hôi,
Nên mỗi đồng trao đi đều là phúc thừa.
Hãy để đạo trong từng cuộc thương,
Để giàu sang không nhuốm máu đời thường.
Để thương nhân là người quân tử,
Chứ chẳng còn kẻ chỉ biết toan toan.
Đạo trong giao thương – lời nguyền muôn thuở,
Gian manh kia rồi sẽ tàn phai.
Chỉ nhân nghĩa, tín tâm trường cửu,
Cùng dựng thương trường sáng tựa ngày mai.
💠 Kết
Thương trường không còn trò lừa lọc,
Mỗi con người là ánh sáng soi.
Đạo trong giao thương – nguồn sinh lực,
Đắp xây thế giới một đời thảnh thơi.



