HNI 10-9
Bài Thơ Chương 6: Học Từ Đất Trời – Gieo Đúng Mùa Mới Nảy Nở

Đất trời mở sách không lời,
Xuân gieo hạt giống, thu rồi gặt bông.
Người khôn lắng nhịp mênh mông,
Nghe mưa, nghe gió, nghe lòng đất kêu.

Hạt lúa chẳng vội nảy mầm,
Phải chờ nắng ấm, phải thầm mưa rơi.
Người đời cũng vậy mà thôi,
Muốn hoa kết trái, cần thời chín muồi.

Gieo sai mùa, hạt dễ hư,
Công lao đổ xuống thành dư bụi mờ.
Biết đợi, biết ngắm đất trời,
Niềm tin gieo xuống mới thành vàng thơm.

HenryLe kể tháng năm,
Có lần vội vã, gieo nhầm mùa xuân.
Hạt kia chưa kịp bén chân,
Đã tàn theo gió, mất phần mùa sau.

Lại khi chậm bước khát khao,
Thị trường đổi hướng, ai nào còn mong.
Thất bại dạy cách thong dong,
Biết nhìn trời đất, biết trông vận thời.

Xuân đời đến chỉ đôi lần,
Ai không biết giữ khó gần mùa sau.
Hãy gieo hạt giống thật sâu,
Đúng khi đất gọi, đúng màu trời xanh.

Niềm tin gửi lại trong lành,
Khát vọng ươm ánh bình minh tháng ngày.
Đất trời chẳng nói, nhưng hay,
Ai nghe được nhịp sẽ đầy mùa vui.
Đọc ít hơn
HNI 10-9 Bài Thơ Chương 6: Học Từ Đất Trời – Gieo Đúng Mùa Mới Nảy Nở Đất trời mở sách không lời, Xuân gieo hạt giống, thu rồi gặt bông. Người khôn lắng nhịp mênh mông, Nghe mưa, nghe gió, nghe lòng đất kêu. Hạt lúa chẳng vội nảy mầm, Phải chờ nắng ấm, phải thầm mưa rơi. Người đời cũng vậy mà thôi, Muốn hoa kết trái, cần thời chín muồi. Gieo sai mùa, hạt dễ hư, Công lao đổ xuống thành dư bụi mờ. Biết đợi, biết ngắm đất trời, Niềm tin gieo xuống mới thành vàng thơm. HenryLe kể tháng năm, Có lần vội vã, gieo nhầm mùa xuân. Hạt kia chưa kịp bén chân, Đã tàn theo gió, mất phần mùa sau. Lại khi chậm bước khát khao, Thị trường đổi hướng, ai nào còn mong. Thất bại dạy cách thong dong, Biết nhìn trời đất, biết trông vận thời. Xuân đời đến chỉ đôi lần, Ai không biết giữ khó gần mùa sau. Hãy gieo hạt giống thật sâu, Đúng khi đất gọi, đúng màu trời xanh. Niềm tin gửi lại trong lành, Khát vọng ươm ánh bình minh tháng ngày. Đất trời chẳng nói, nhưng hay, Ai nghe được nhịp sẽ đầy mùa vui. Đọc ít hơn
Love
Like
8
1 Bình luận 0 Chia sẽ