Recent Updates
  • HNI 27/8: Bài thơ chương 13:
    Ý chí không khuất phục - (Henry Le)
    Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ,
    Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân.
    Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã,
    Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân.

    Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát,
    Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu.
    Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát,
    Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu.

    Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo,
    Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã.
    Người vững bước như mặt trời rực cháy,
    Dẫn đường đi qua bão tố phong ba.

    Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn,
    Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin.
    Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận,
    Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    HNI 27/8: 📕Bài thơ chương 13: 📙Ý chí không khuất phục - (Henry Le) Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ, Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân. Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã, Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân. Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát, Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu. Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát, Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu. Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo, Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã. Người vững bước như mặt trời rực cháy, Dẫn đường đi qua bão tố phong ba. Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn, Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin. Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận, Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    Love
    Like
    10
    22 Comments 0 Shares
  • HNI 27-8
    Bài Thơ Chương 28: Ánh Sáng Trong Kinh Doanh

    Doanh nghiệp như một dòng sông,

    Trong sáng thì nước mát trong lành.

    Tham lam thì hóa bùn đen,

    Nuốt chửng cả nguồn sống quanh mình.

    Một đồng lời kiếm bằng chính trực,

    Sáng hơn ngàn vàng dối trá.

    Một nụ cười nơi công nhân,

    Quý hơn muôn vàn của cải.

    Tham lam gieo bóng tối,

    Lợi nhuận ngắn ngủi, niềm tin tàn.

    Nó để lại vết thương dài,

    Hủy hoại cả mai sau.

    Trong sáng là ánh sáng,

    Minh bạch, công bằng, sẻ chia.

    Người lao động được tôn trọng,

    Khách hàng nhận niềm tin.

    Một doanh nghiệp sáng ngời,

    Là ngọn đèn soi xã hội.

    Một doanh nghiệp tham lam,

    Là ngọn lửa thiêu cộng đồng.

    Hãy chọn đường dài lâu,

    Đặt chữ tín lên đầu.

    Hãy gieo hạt thiện lành,

    Để mùa vàng bền vững.

    Tham lam chỉ thoáng qua,

    Nhưng di hại muôn đời.

    Trong sáng như ánh trăng,

    Lặng lẽ mà soi tỏ.

    Doanh nghiệp chọn ánh sáng,

    Chính là chọn nhân loại trường tồn.
    HNI 27-8 🌸 Bài Thơ Chương 28: Ánh Sáng Trong Kinh Doanh Doanh nghiệp như một dòng sông, Trong sáng thì nước mát trong lành. Tham lam thì hóa bùn đen, Nuốt chửng cả nguồn sống quanh mình. Một đồng lời kiếm bằng chính trực, Sáng hơn ngàn vàng dối trá. Một nụ cười nơi công nhân, Quý hơn muôn vàn của cải. Tham lam gieo bóng tối, Lợi nhuận ngắn ngủi, niềm tin tàn. Nó để lại vết thương dài, Hủy hoại cả mai sau. Trong sáng là ánh sáng, Minh bạch, công bằng, sẻ chia. Người lao động được tôn trọng, Khách hàng nhận niềm tin. Một doanh nghiệp sáng ngời, Là ngọn đèn soi xã hội. Một doanh nghiệp tham lam, Là ngọn lửa thiêu cộng đồng. Hãy chọn đường dài lâu, Đặt chữ tín lên đầu. Hãy gieo hạt thiện lành, Để mùa vàng bền vững. Tham lam chỉ thoáng qua, Nhưng di hại muôn đời. Trong sáng như ánh trăng, Lặng lẽ mà soi tỏ. Doanh nghiệp chọn ánh sáng, Chính là chọn nhân loại trường tồn.
    Love
    Like
    Wow
    11
    18 Comments 0 Shares
  • HNI 27-8
    Bài Thơ Chương 31: Ngọn Đèn Trong Gương

    Trong ta có một vùng tối,

    Lặng lẽ ẩn sau nụ cười.

    Nó thì thầm khi tham vọng,

    Nó gào thét khi giận hờn.

    Bóng tối chẳng từ đâu xa,

    Chính là bản năng ta chối bỏ.

    Tham lam như dòng sông đục,

    Sợ hãi như bóng đêm dài.

    Nhưng ánh sáng cũng trong ta,

    Như ngọn đèn chờ thắp lửa.

    Khi ta dám nhìn vào gương,

    Bóng tối hiện hình rõ nét.

    Một lần nhận, ta bớt run,

    Hai lần nhìn, ta thêm mạnh.

    Mỗi lần soi, ta hiểu thêm,

    Bóng tối cũng cần ánh sáng.

    Nó không mất, chỉ thuần hóa,

    Như thú dữ được dẫn dắt.

    Nó không ác, chỉ lạc đường,

    Cần bàn tay người tỉnh thức.

    Ta không thể sống toàn sáng,

    Cũng không thể chìm toàn tối.

    Hãy hòa hợp cả hai bên,

    Để trưởng thành trọn vẹn.

    Bóng tối dạy ta khiêm nhường,

    Ánh sáng dạy ta dấn bước.

    Khi biết cả hai đều thật,

    Ta trở thành chính mình.

    Ngọn đèn soi từ nội tâm,

    Chính là ánh sáng chân thật.
    HNI 27-8 🌸 Bài Thơ Chương 31: Ngọn Đèn Trong Gương Trong ta có một vùng tối, Lặng lẽ ẩn sau nụ cười. Nó thì thầm khi tham vọng, Nó gào thét khi giận hờn. Bóng tối chẳng từ đâu xa, Chính là bản năng ta chối bỏ. Tham lam như dòng sông đục, Sợ hãi như bóng đêm dài. Nhưng ánh sáng cũng trong ta, Như ngọn đèn chờ thắp lửa. Khi ta dám nhìn vào gương, Bóng tối hiện hình rõ nét. Một lần nhận, ta bớt run, Hai lần nhìn, ta thêm mạnh. Mỗi lần soi, ta hiểu thêm, Bóng tối cũng cần ánh sáng. Nó không mất, chỉ thuần hóa, Như thú dữ được dẫn dắt. Nó không ác, chỉ lạc đường, Cần bàn tay người tỉnh thức. Ta không thể sống toàn sáng, Cũng không thể chìm toàn tối. Hãy hòa hợp cả hai bên, Để trưởng thành trọn vẹn. Bóng tối dạy ta khiêm nhường, Ánh sáng dạy ta dấn bước. Khi biết cả hai đều thật, Ta trở thành chính mình. Ngọn đèn soi từ nội tâm, Chính là ánh sáng chân thật.
    Love
    Like
    Haha
    9
    22 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG
    Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài,
    Hôm nay ngày 27/8/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con.
    Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác.
    Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người.
    Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn.
    Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang.
    Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng.
    Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng!
    Amen!
    HNI 27/8: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài, Hôm nay ngày 27/8/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con. Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác. Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người. Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang. Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng. Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng! Amen!
    Like
    Love
    6
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: - B14. CHƯƠNG 14.LÒNG CAN ĐẢM TRƯỚC BÃO TỐ
    (Lê Đình Hải)

    1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi
    Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba.
    Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm.

    Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng.

    2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện
    Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ.
    Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn.

    Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành.

    Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau.

    3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm
    Bão tố bên ngoài có thể cuồng nộ, nhưng điều quyết định lại nằm ở cơn bão bên trong. Người bị gió thổi ngã không phải vì sức gió, mà vì gốc rễ không đủ sâu. Người bị sóng cuốn đi không hẳn vì sóng mạnh, mà vì tâm trí chao đảo.
    Giữ lấy trục xoay trong tâm – đó chính là bí quyết đứng vững.

    Trục xoay ấy là gì? Đó có thể là lý tưởng mà ta tin tưởng tuyệt đối, là giá trị mà ta thề không phản bội, là tình yêu thương dành cho gia đình, là niềm tin vào một ngày mai tươi sáng. Khi cơn bão bên ngoài ầm ào, chính trục xoay nội tâm giúp ta không bị cuốn đi.

    Có người tìm thấy trục xoay ấy trong tôn giáo, có người trong triết học, có người trong những kỷ niệm thiêng liêng. Nhưng điểm chung là: ai có gốc rễ tinh thần mạnh mẽ thì mới không sợ bão tố. Còn ai sống lay lắt, không biết mình vì điều gì mà tồn tại, thì chỉ cần một cơn gió nhỏ đã đủ làm tan biến.

    4. Lòng can đảm không phải là sự liều lĩnh
    Có sự khác biệt lớn giữa can đảm và liều lĩnh. Liều lĩnh là bước vào nguy hiểm mà không suy nghĩ. Can đảm là bước vào nguy hiểm dù đã suy nghĩ rất nhiều.
    Người liều lĩnh coi thường sự sống, coi thường hậu quả. Người can đảm trân trọng sự sống, nhưng vẫn dấn thân vì một mục tiêu cao hơn bản thân. Chính vì vậy, can đảm luôn đi kèm với trách nhiệm, còn liều lĩnh thì chỉ mang lại tổn thất vô nghĩa.

    Một thủy thủ liều lĩnh có thể
    HNI 27/8: - B14. 🏵️🏵️🏵️🌺 CHƯƠNG 14.LÒNG CAN ĐẢM TRƯỚC BÃO TỐ (Lê Đình Hải) 1. Bão tố – phép thử không ai tránh khỏi Cuộc đời vốn chẳng bao giờ bằng phẳng. Những cơn bão tố – từ thiên nhiên, từ xã hội, hay ngay từ chính nội tâm – luôn chực chờ ập đến, cuốn phăng mọi thứ ta tưởng đã chắc chắn. Có người chỉ cần một cơn gió mạnh đã ngã gục, nhưng cũng có người, nhờ sự can đảm, mà đứng vững giữa phong ba. Bão tố không chỉ là nghịch cảnh, mà là phép thử tối thượng. Nó lột bỏ đi những lớp vỏ an toàn giả tạo, để con người phải đối diện với sự thật về chính mình. Không còn chỗ trốn chạy, không còn cơ hội viện cớ. Chỉ còn ta – và lòng can đảm. Chính trong bão tố, phẩm giá của con người được rèn giũa. Như lửa nung vàng, như búa rèn thép, bão tố là trường thi của tâm hồn. Người yếu hèn sẽ vỡ vụn. Người can đảm sẽ trưởng thành. Và đôi khi, can đảm không phải là chiến thắng ngay, mà chỉ là không bỏ cuộc, không gục ngã trước khi ánh sáng ló rạng. 2. Lòng can đảm – không phải bẩm sinh mà được tôi luyện Nhiều người nghĩ can đảm là thiên bẩm, như một món quà Trời ban cho ai đó. Nhưng sự thật, can đảm là kết quả của luyện tập, của dấn thân, của những bước đi không ngừng trong gian khổ. Một đứa trẻ lần đầu tập đi đã run rẩy, sợ ngã. Nhưng rồi qua mỗi lần té ngã, nó lại mạnh dạn hơn, cho đến khi bước vững trên đôi chân của mình. Lòng can đảm của con người cũng vậy: mỗi lần vượt qua một thử thách, dù nhỏ, ta lại gieo một hạt giống cho dũng khí lớn lao hơn. Can đảm không phải là không biết sợ. Trái lại, chính vì sợ mà ta cần can đảm. Người can đảm không phải kẻ vô cảm trước nguy hiểm, mà là người biết sợ nhưng vẫn hành động. Họ run rẩy, nhưng vẫn tiến bước. Họ hoang mang, nhưng không lùi bước. Họ biết rằng phía sau nỗi sợ là một cánh cửa – cánh cửa dẫn đến trưởng thành. Những nhà thám hiểm vượt đại dương, những chiến sĩ nơi tiền tuyến, hay những con người bình thường dám đối diện với bệnh tật, mất mát… tất cả họ đều chia sẻ một điểm chung: can đảm được tôi rèn qua từng ngày, từng bước, từng lần đối mặt với khổ đau. 3. Khi bão tố ập đến – giữ lấy trục xoay trong tâm Bão tố bên ngoài có thể cuồng nộ, nhưng điều quyết định lại nằm ở cơn bão bên trong. Người bị gió thổi ngã không phải vì sức gió, mà vì gốc rễ không đủ sâu. Người bị sóng cuốn đi không hẳn vì sóng mạnh, mà vì tâm trí chao đảo. Giữ lấy trục xoay trong tâm – đó chính là bí quyết đứng vững. Trục xoay ấy là gì? Đó có thể là lý tưởng mà ta tin tưởng tuyệt đối, là giá trị mà ta thề không phản bội, là tình yêu thương dành cho gia đình, là niềm tin vào một ngày mai tươi sáng. Khi cơn bão bên ngoài ầm ào, chính trục xoay nội tâm giúp ta không bị cuốn đi. Có người tìm thấy trục xoay ấy trong tôn giáo, có người trong triết học, có người trong những kỷ niệm thiêng liêng. Nhưng điểm chung là: ai có gốc rễ tinh thần mạnh mẽ thì mới không sợ bão tố. Còn ai sống lay lắt, không biết mình vì điều gì mà tồn tại, thì chỉ cần một cơn gió nhỏ đã đủ làm tan biến. 4. Lòng can đảm không phải là sự liều lĩnh Có sự khác biệt lớn giữa can đảm và liều lĩnh. Liều lĩnh là bước vào nguy hiểm mà không suy nghĩ. Can đảm là bước vào nguy hiểm dù đã suy nghĩ rất nhiều. Người liều lĩnh coi thường sự sống, coi thường hậu quả. Người can đảm trân trọng sự sống, nhưng vẫn dấn thân vì một mục tiêu cao hơn bản thân. Chính vì vậy, can đảm luôn đi kèm với trách nhiệm, còn liều lĩnh thì chỉ mang lại tổn thất vô nghĩa. Một thủy thủ liều lĩnh có thể
    Love
    Like
    Haha
    8
    12 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8:
    Bài Thơ Chương 30: Cán Cân Xã Hội
    Xã hội không chỉ toàn sáng,

    Cũng chẳng chìm mãi trong đêm.

    Cần bàn tay giữ cân bằng,

    Để muôn người sống bình yên.

    Ánh sáng mang theo công lý,

    Cho nhân tâm rạng ngời vui.

    Bóng tối nhắc ta tỉnh thức,

    Đừng kiêu ngạo, đừng quên đời.

    Một xã hội biết hòa hợp,

    Không diệt bỏ phần bóng đêm.

    Vì trong tối còn bài học,

    Giúp ánh sáng sáng lâu bền.

    Nếu chỉ mơ toàn sáng,

    Dễ lạc lối trong ảo mộng.

    Nếu bóng tối lấn át,

    Niềm tin sẽ hóa hư không.

    Cán cân xã hội cần vững,

    Một bên sáng, một bên đen.

    Khi hai bên cùng song hành,

    Con người trưởng thành thêm.

    Hãy gieo mầm nhân ái,

    Trong sáng tạo dựng niềm tin.

    Hãy để bóng tối cảnh báo,

    Ngăn bước chân đi sai đường.

    Xã hội cân bằng mới mạnh,

    Mới nuôi dưỡng hạnh phúc dài lâu.

    Ngọn đèn soi trong bóng tối,

    Là minh triết của loài người.

    Giữ thăng bằng từng ngày,

    Chính là giữ tương lai bền vững.
    HNI 27/8: 🌸 Bài Thơ Chương 30: Cán Cân Xã Hội Xã hội không chỉ toàn sáng, Cũng chẳng chìm mãi trong đêm. Cần bàn tay giữ cân bằng, Để muôn người sống bình yên. Ánh sáng mang theo công lý, Cho nhân tâm rạng ngời vui. Bóng tối nhắc ta tỉnh thức, Đừng kiêu ngạo, đừng quên đời. Một xã hội biết hòa hợp, Không diệt bỏ phần bóng đêm. Vì trong tối còn bài học, Giúp ánh sáng sáng lâu bền. Nếu chỉ mơ toàn sáng, Dễ lạc lối trong ảo mộng. Nếu bóng tối lấn át, Niềm tin sẽ hóa hư không. Cán cân xã hội cần vững, Một bên sáng, một bên đen. Khi hai bên cùng song hành, Con người trưởng thành thêm. Hãy gieo mầm nhân ái, Trong sáng tạo dựng niềm tin. Hãy để bóng tối cảnh báo, Ngăn bước chân đi sai đường. Xã hội cân bằng mới mạnh, Mới nuôi dưỡng hạnh phúc dài lâu. Ngọn đèn soi trong bóng tối, Là minh triết của loài người. Giữ thăng bằng từng ngày, Chính là giữ tương lai bền vững.
    Like
    Love
    Wow
    9
    8 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8:
    Bài Thơ Chương 29: Ngọn Đèn Chính Trị
    Chính trị là chiếc đèn soi,

    Sáng thì dân chúng một lời tin theo.

    Tối thì gian dối bủa vây,

    Lòng dân tan nát, buồn đau khôn cùng.

    Ánh sáng là luật công minh,

    Quan trên liêm chính, dân tình yên vui.

    Bóng tối là kẻ tham lam,

    Vơ vàng bỏ túi, mặc dân lầm than.

    Chính trị sáng – niềm hy vọng,

    Xây dựng xã hội an lành.

    Chính trị tối – gieo sợ hãi,

    Dập tắt ngọn lửa niềm tin.

    Một lời nói thật từ quan,

    Ấm hơn ngàn vạn lời thề dối trá.

    Một hành động vì dân,

    Sáng hơn trăm tượng đài vô nghĩa.

    Khi lãnh đạo sống giản đơn,

    Nhân dân cảm thấy gần gũi.

    Khi quyền lực hóa ngai vàng,

    Dân trở thành kẻ xa lạ.

    Chính trị sáng – đoàn kết,

    Dân chủ cùng góp sức xây đời.

    Chính trị tối – chia rẽ,

    Lợi ích nhóm giẫm đạp nhân tâm.

    Ngọn đèn sáng giữ công lý,

    Dẫn nhân loại tới bình minh.

    Bóng tối trói xiềng tự do,

    Cản đường tiến bộ của người.

    Hãy chọn ánh sáng muôn đời,

    Để chính trị mãi là vì dân.
    HNI 27/8: 🌸 Bài Thơ Chương 29: Ngọn Đèn Chính Trị Chính trị là chiếc đèn soi, Sáng thì dân chúng một lời tin theo. Tối thì gian dối bủa vây, Lòng dân tan nát, buồn đau khôn cùng. Ánh sáng là luật công minh, Quan trên liêm chính, dân tình yên vui. Bóng tối là kẻ tham lam, Vơ vàng bỏ túi, mặc dân lầm than. Chính trị sáng – niềm hy vọng, Xây dựng xã hội an lành. Chính trị tối – gieo sợ hãi, Dập tắt ngọn lửa niềm tin. Một lời nói thật từ quan, Ấm hơn ngàn vạn lời thề dối trá. Một hành động vì dân, Sáng hơn trăm tượng đài vô nghĩa. Khi lãnh đạo sống giản đơn, Nhân dân cảm thấy gần gũi. Khi quyền lực hóa ngai vàng, Dân trở thành kẻ xa lạ. Chính trị sáng – đoàn kết, Dân chủ cùng góp sức xây đời. Chính trị tối – chia rẽ, Lợi ích nhóm giẫm đạp nhân tâm. Ngọn đèn sáng giữ công lý, Dẫn nhân loại tới bình minh. Bóng tối trói xiềng tự do, Cản đường tiến bộ của người. Hãy chọn ánh sáng muôn đời, Để chính trị mãi là vì dân.
    Like
    Love
    Haha
    5
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27-8:
    Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin
    Giữa nhân gian muôn vạn điều,

    Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa.

    Một bàn tay chìa ra ấm áp,

    Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân.

    Khi người với người cùng chung sức,

    Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần.

    Một câu nói chân thành, thẳng thắn,

    Hóa thành hạt giống gieo bình an.

    Ích kỷ dựng tường cao vời vợi,

    Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm.

    Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt,

    Biến bạn bè thành kẻ xa lạ.

    Niềm tin như giọt sương mai,

    Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ.

    Dù gió bụi trần gian vùi dập,

    Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ.

    Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia,

    Người yếu được chở che, nâng đỡ.

    Một bát cơm san ra trong tối,

    Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông.

    Ích kỷ là đêm đen dài dặc,

    Nuốt dần ánh sáng trong lòng người.

    Nó khiến nụ cười thành giả dối,

    Khiến trái tim khép chặt cô đơn.

    Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ,

    Một cái bắt tay, một lời hứa,

    Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa,

    Thắp sáng cả bầu trời nhân gian.

    Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ,

    Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    HNI 27-8: Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin Giữa nhân gian muôn vạn điều, Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa. Một bàn tay chìa ra ấm áp, Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân. Khi người với người cùng chung sức, Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần. Một câu nói chân thành, thẳng thắn, Hóa thành hạt giống gieo bình an. Ích kỷ dựng tường cao vời vợi, Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm. Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt, Biến bạn bè thành kẻ xa lạ. Niềm tin như giọt sương mai, Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ. Dù gió bụi trần gian vùi dập, Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ. Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia, Người yếu được chở che, nâng đỡ. Một bát cơm san ra trong tối, Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông. Ích kỷ là đêm đen dài dặc, Nuốt dần ánh sáng trong lòng người. Nó khiến nụ cười thành giả dối, Khiến trái tim khép chặt cô đơn. Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ, Một cái bắt tay, một lời hứa, Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa, Thắp sáng cả bầu trời nhân gian. Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ, Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    Like
    Love
    Haha
    6
    17 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8:
    CHƯƠNG 27: Niềm Tin Cộng Đồng Là Ánh Sáng, Ích Kỷ Là Bóng Tối
    Tác giả: Henry Le
    MỞ ĐẦU: TỪ MỘT CÁI BẮT TAY ĐẾN NGỌN HẢI ĐĂNG XÃ HỘI
    Khi một đứa trẻ ngước nhìn người lớn, điều nó học đầu tiên không phải là chữ, cũng không phải là phép tính; điều nó học – đôi khi vô thức – chính là có thể tin ai. Từ một cái nhìn ấm áp, một lời hứa được giữ, một cái bắt tay ngay thẳng… niềm tin nảy mầm. Khi mầm ấy đủ lớn, cộng đồng bừng sáng: con người dám mở cửa, dám hợp tác, dám hiến tặng, dám mơ những giấc mơ chung.
    Ngược lại, nơi nào niềm tin bị bào mòn bởi dối trá và ích kỷ, nơi đó ánh sáng lụi tắt: người người dựng tường, đóng cổng, khóa tim. Sự ngờ vực chồng lên như sương độc, bóp nghẹt những nụ chồi tương lai. Bởi vậy, niềm tin cộng đồng không chỉ là tình cảm mềm yếu; nó là hạ tầng đạo đức của xã hội, là thứ “hạ tầng vô hình” nâng đỡ mọi hạ tầng hữu hình: từ thị trường, giáo dục, khoa học, cho đến nghệ thuật và văn minh.
    Chương này bàn về vì sao niềm tin là ánh sáng mở đường, vì sao ích kỷ là bóng tối nuốt chửng, và làm thế nào mỗi chúng ta – chỉ với đôi tay nhỏ bé – có thể châm thêm ánh lửa cho làng xóm, cơ quan, thành phố, quốc gia.
    PHẦN I: HIỂU ĐÚNG VỀ NIỀM TIN CỘNG ĐỒNG VÀ ÍCH KỶ
    1.1. Niềm tin cộng đồng là gì?
    Niềm tin là kỳ vọng tích cực vào người khác và vào các thiết chế (gia đình, trường học, doanh nghiệp, chính quyền).
    Niềm tin cộng đồng là khi kỳ vọng ấy lan tỏa, trở thành “quy ước ngầm”: người ta tin rằng “đa số người xung quanh sẽ cư xử tử tế, hợp tác và công bằng”.
    Niềm tin không mù quáng; nó đi cùng ký ức (những trải nghiệm đã diễn ra) và kỷ luật (cơ chế gìn giữ lời hứa).
    1.2. Ích kỷ là gì?
    Ích kỷ không chỉ là nghĩ cho mình; nó là đặt cái tôi lên trên lợi ích chính đáng của người khác và lợi ích chung, sẵn sàng bẻ cong sự thật, quy tắc, và làm tổn thương cộng đồng.
    Ích kỷ là khước từ liên đới – từ chối thừa nhận rằng số phận của ta gắn với người khác.
    1.3. Cơ chế tâm lý – xã hội
    Niềm tin nảy sinh khi con người trải nghiệm công bằng (cùng luật chơi, cùng cơ hội, cùng trách nhiệm) và thấy kết quả của hợp tác.
    Ích kỷ bùng phát khi xuất hiện cảm giác khan hiếm (sợ mất phần), thiếu minh bạch (không biết thực hư), và thiếu trừng phạt hợp lý (vi phạm không bị xử lý).
    PHẦN II: NIỀM TIN – VỐN XÃ HỘI TẠO RA ÁNH SÁNG
    2.1. Sinh ra của “vốn xã hội”
    Tài chính, nhân lực, đất đai… chưa đủ; nhiều nơi giàu tài nguyên nhưng nghèo niềm tin nên không dựng nổi tương lai. Ngược lại, cộng đồng có niềm tin sẽ sinh ra “vốn xã hội”: khả năng phối hợp nhanh, rẻ, bền.
    2.2. Bốn ánh sáng của niềm tin
    Giảm ma sát giao dịch: Khi tin nhau, lời nói thay cho trăm văn bản; tốc độ tăng, chi phí giảm.
    Kích hoạt sáng tạo: Môi trường tin cậy là “vùng an toàn tâm lý”; con người dám thử – sai – học.
    Tăng sức đề kháng: Cộng đồng tin nhau thích nghi trước khủng hoảng tốt hơn: thiên tai, dịch bệnh, suy thoái.
    Nuôi dưỡng nhân phẩm: Niềm tin khiến người ta muốn đáng tin; phẩm giá được tự củng cố qua hành vi.
    2.3. Những ví dụ đời thường
    Khu phố có tổ tự quản: chỉ với lịch quét rác chung, quỹ đèn đường minh bạch, nhóm chat báo tin kịp thời – trật tự cải thiện thấy rõ.
    Trường học tin tưởng học sinh: trao quyền tự quản, để học sinh xây “quy tắc lớp” → tỉ lệ vi phạm giảm, tinh thần gắn kết tăng.
    HNI 27/8: 📖 CHƯƠNG 27: Niềm Tin Cộng Đồng Là Ánh Sáng, Ích Kỷ Là Bóng Tối Tác giả: Henry Le MỞ ĐẦU: TỪ MỘT CÁI BẮT TAY ĐẾN NGỌN HẢI ĐĂNG XÃ HỘI Khi một đứa trẻ ngước nhìn người lớn, điều nó học đầu tiên không phải là chữ, cũng không phải là phép tính; điều nó học – đôi khi vô thức – chính là có thể tin ai. Từ một cái nhìn ấm áp, một lời hứa được giữ, một cái bắt tay ngay thẳng… niềm tin nảy mầm. Khi mầm ấy đủ lớn, cộng đồng bừng sáng: con người dám mở cửa, dám hợp tác, dám hiến tặng, dám mơ những giấc mơ chung. Ngược lại, nơi nào niềm tin bị bào mòn bởi dối trá và ích kỷ, nơi đó ánh sáng lụi tắt: người người dựng tường, đóng cổng, khóa tim. Sự ngờ vực chồng lên như sương độc, bóp nghẹt những nụ chồi tương lai. Bởi vậy, niềm tin cộng đồng không chỉ là tình cảm mềm yếu; nó là hạ tầng đạo đức của xã hội, là thứ “hạ tầng vô hình” nâng đỡ mọi hạ tầng hữu hình: từ thị trường, giáo dục, khoa học, cho đến nghệ thuật và văn minh. Chương này bàn về vì sao niềm tin là ánh sáng mở đường, vì sao ích kỷ là bóng tối nuốt chửng, và làm thế nào mỗi chúng ta – chỉ với đôi tay nhỏ bé – có thể châm thêm ánh lửa cho làng xóm, cơ quan, thành phố, quốc gia. PHẦN I: HIỂU ĐÚNG VỀ NIỀM TIN CỘNG ĐỒNG VÀ ÍCH KỶ 1.1. Niềm tin cộng đồng là gì? Niềm tin là kỳ vọng tích cực vào người khác và vào các thiết chế (gia đình, trường học, doanh nghiệp, chính quyền). Niềm tin cộng đồng là khi kỳ vọng ấy lan tỏa, trở thành “quy ước ngầm”: người ta tin rằng “đa số người xung quanh sẽ cư xử tử tế, hợp tác và công bằng”. Niềm tin không mù quáng; nó đi cùng ký ức (những trải nghiệm đã diễn ra) và kỷ luật (cơ chế gìn giữ lời hứa). 1.2. Ích kỷ là gì? Ích kỷ không chỉ là nghĩ cho mình; nó là đặt cái tôi lên trên lợi ích chính đáng của người khác và lợi ích chung, sẵn sàng bẻ cong sự thật, quy tắc, và làm tổn thương cộng đồng. Ích kỷ là khước từ liên đới – từ chối thừa nhận rằng số phận của ta gắn với người khác. 1.3. Cơ chế tâm lý – xã hội Niềm tin nảy sinh khi con người trải nghiệm công bằng (cùng luật chơi, cùng cơ hội, cùng trách nhiệm) và thấy kết quả của hợp tác. Ích kỷ bùng phát khi xuất hiện cảm giác khan hiếm (sợ mất phần), thiếu minh bạch (không biết thực hư), và thiếu trừng phạt hợp lý (vi phạm không bị xử lý). PHẦN II: NIỀM TIN – VỐN XÃ HỘI TẠO RA ÁNH SÁNG 2.1. Sinh ra của “vốn xã hội” Tài chính, nhân lực, đất đai… chưa đủ; nhiều nơi giàu tài nguyên nhưng nghèo niềm tin nên không dựng nổi tương lai. Ngược lại, cộng đồng có niềm tin sẽ sinh ra “vốn xã hội”: khả năng phối hợp nhanh, rẻ, bền. 2.2. Bốn ánh sáng của niềm tin Giảm ma sát giao dịch: Khi tin nhau, lời nói thay cho trăm văn bản; tốc độ tăng, chi phí giảm. Kích hoạt sáng tạo: Môi trường tin cậy là “vùng an toàn tâm lý”; con người dám thử – sai – học. Tăng sức đề kháng: Cộng đồng tin nhau thích nghi trước khủng hoảng tốt hơn: thiên tai, dịch bệnh, suy thoái. Nuôi dưỡng nhân phẩm: Niềm tin khiến người ta muốn đáng tin; phẩm giá được tự củng cố qua hành vi. 2.3. Những ví dụ đời thường Khu phố có tổ tự quản: chỉ với lịch quét rác chung, quỹ đèn đường minh bạch, nhóm chat báo tin kịp thời – trật tự cải thiện thấy rõ. Trường học tin tưởng học sinh: trao quyền tự quản, để học sinh xây “quy tắc lớp” → tỉ lệ vi phạm giảm, tinh thần gắn kết tăng.
    Love
    Like
    Yay
    11
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 27/8: Bài thơ chương 13
    Ý chí không khuất phục - (Henry Le)

    Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ,
    Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân.
    Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã,
    Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân.

    Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát,
    Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu.
    Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát,
    Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu.

    Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo,
    Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã.
    Người vững bước như mặt trời rực cháy,
    Dẫn đường đi qua bão tố phong ba.

    Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn,
    Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin.
    Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận,
    Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    HNI 27/8: 📕Bài thơ chương 13 📙Ý chí không khuất phục - (Henry Le) Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ, Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân. Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã, Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân. Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát, Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu. Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát, Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu. Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo, Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã. Người vững bước như mặt trời rực cháy, Dẫn đường đi qua bão tố phong ba. Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn, Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin. Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận, Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    Love
    Like
    Yay
    Sad
    11
    4 Comments 0 Shares
More Stories