HNI 24/10 📕📕📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 39:
📙TRÁI ĐẤT KHÔNG BIÊN GIỚI
Dành cho Chương 39: “Hợp tác quốc tế – Giải pháp toàn cầu cho vấn đề bảo vệ môi trường toàn cầu”
Trái Đất này không của riêng ai,
Không chia lằn ranh, chẳng dựng bức dài,
Biển cũng một dòng, mây chung một bầu,
Gió vượt biên cương, nắng chan toàn cầu.
Cái cây ngã xuống rừng Amazon,
Khí thở của ta lập tức hao mòn.
Một khối băng tan nơi cực xa vời,
Là nước dâng lên ngập lở quê người.
Một đám khói đen ở châu Á,
Cũng mờ trời Âu, nóng lửa châu Phi.
Một con chim mất tổ, loài không tên,
Là gạch rơi khỏi cột trụ bình yên.
Không thể riêng lẻ, từng quốc gia,
Không thể chậm trễ, chẳng thể rề rà.
Bởi môi trường – không biên giới nào,
Nên giải pháp – phải toàn cầu cùng nhau!
Hãy đứng lên, cả nhân loại ơi!
Chung tay gác lại những cuộc chiến lơi.
Thay súng đạn bằng cây xanh biếc,
Thay chiếm đoạt bằng tình thương thiết tha.
Biển Thái Bình, Đại Tây Dương sâu,
Không đủ rửa hết khói nhân tạo đâu.
Rừng Siberia, rừng Congo cổ,
Không kịp hồi sinh nếu người mãi phá.
Hợp tác quốc tế – là con đường sống
Cho hành tinh vượt cơn khủng hoảng.
Không quốc gia nào đơn độc vững vàng,
Nếu cả thế giới cùng lâm nguy tan.
Ký Công ước – nhưng phải thực thi,
Đặt lợi ích chung lên trên lợi gì.
Chia sẻ công nghệ, cùng nhau hành động,
Từ giàu sang đến những nơi nghèo rỗng.
Một tấm lưới xanh dệt từ thiện chí,
Từ G7 đến G77,
Từ thảo nguyên đến các đảo nhỏ,
Cùng chung kế hoạch – cùng đi về phía gió.
Đầu tư xanh – không chỉ là khẩu hiệu,
Mà là cứu lấy tương lai thật nhiều.
Năng lượng sạch – phải chung đầu tư,
Biến đổi khí hậu – cùng nhau ngăn chặn.
Tổ chức Liên Hợp Quốc hô vang,
Nhưng cần hơn là lời tuyên ngôn vang.
Cần sự ràng buộc – cần lòng dũng cảm,
Cần luật chơi mới – không ai thoát nạn.
Việt Nam nhỏ – vẫn có vai trò,
Khi đồng lòng vì khí hậu tự do.
Từng quốc gia là một vì sao sáng,
Hợp thành bầu trời xanh không oán than.
Trường học chung, từ trái tim nhân loại
Là bài học